Edit: Min
Trên đường trở về, Trần tổng đã cố ý vô tình thử Ngụy Thế Thành, Ngụy Thế Thành chỉ cười chứ không trả lời. Nhưng khi Trần tổng hẹn lần sau lại đến thì Ngụy Thế Thành đồng ý, điều này khiến Trần tổng cảm thấy khả năng thành công rất cao.
Ngụy Thế Thành không có khả năng không hiểu kịch bản trong đó, vì ngay cả bản thân hắn còn chẳng nhớ rõ là đã có bao nhiêu người muốn tặng người cho mình nữa. Tóm lại, Trần tổng không phải là người đầu tiên và cũng sẽ không phải là người cuối cùng.
Ngụy Thế Thành cảm thấy mình thật sự cũng nên thả lỏng, nghĩ đến khuôn mặt đào hoa thanh tú quyến rũ kia, hắn cảm thấy người nọ có lẽ sẽ là một đối tượng thả lỏng không tồi. Cho dù người nọ không phải là vì hắn, thì chỉ với kỹ năng chơi đàn hiếm có của người nọ cũng đủ để thu hút sự chú ý của hắn rồi.
Hồ Văn Sơn bước vào lớp, đặt hộp vẽ xuống rồi nói: "Phòng tài chính đã bắt đầu thu học phí cho quý sau, sắp đến hạn chót rồi, còn em nào chưa đóng không? Chưa đóng thì giơ tay lên để thầy có một con số trong đầu."
Có mấy bạn học có chứng kéo dài giai đoạn cuối giơ tay, không phải bọn họ không đóng nổi, mà là có thói quen đợi đến hạn chót mới đóng. Hồ Văn Sơn đợi một hồi nhưng thấy Đào Nguyện vẫn không nhấc tay, ông ta nhịn không được hỏi: "Đỗ Thanh Vũ, em đóng học phí chưa?"
"Dạ rồi." Đào Nguyện trả lời, tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-hack-yeu-duong-cua-he-thong/2618992/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.