Trương Kha hắn cũng là một kẻ thực rảnh rỗi, thích đi ngao du đây đó để trải nghiệm dân tình thế thái là ra sao, hắn như một kẻ lãng khách độc hành, hầu như người ta chẳng nhìn thấy Trương Kha đi cùng với huynh đệ hay một người nào đó bao giờ. Vẻ ngoài của hắn thực xinh đẹp, luôn luôn bị nhầm thành nữ nhân, nhiều lần thành quen, cho đến bây giờ nếu như có ai đó gọi hắn là cô nương hắn cũng có thể tự nhiên mỉm cười rồi cho qua được. Đi qua nhiều nơi, gặp được nhiều người, cũng trên đường cảm thụ dân phong ở khắp chốn mà hắn được gặp một kẻ, coi như là bạn tâm giao đi, để rồi sau này cả hai quấn quýt dây dưa không ngừng.
Trâm Quân là một người được dân tình hết sức mến mộ, không chỉ có vẻ ngoài tuấn tú, thêm nữa tính cách của hắn cũng thực hòa nhã dễ gần, tựa một dòng suối trong trẻo mát lạnh khiến cho người ta có cảm giác muốn ở cạnh bên. Hắn là kẻ có học thức, đọc nhiều, hiểu rộng, ngày ngày trải qua bằng việc bán tranh vẽ kiếm tiền nuôi thân, cũng nhờ những kiểu thức của mình mà hắn có thể tạm được coi như y sư của nơi đất này, người ta bởi vì quanh năm làm nông, cũng không thường để ý thấy ích lợi của cái chữ, nhưng ai ai cũng chân chất thật thà, thực đáng mến làm sao.
Trong một lần vô tình mà hắn gặp được Trương Kha, chỉ từ một khoảnh khắc nhìn thấy, sau đó là trò chuyện kia mà lòng hắn không sao quên được. Thực tâm muốn kết bạn, lại thực ngốc nghếch lấy ra một cái lí do sứt xẹo, may mắn rằng Trương Kha cũng không chê, thậm chí đồng ý trở thành huynh đệ cùng hắn, lập lời thề đồng cam cộng khổ vào ngày đạp thanh hôm ấy. Thời gian dần trôi qua, họ gắn bó với nhau đủ để cho nhịp tim của chính mình đi lạc mất, thế nên mới dẫn đến cái kết cục viên mãn sau này.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.