Thứ hai quay về trường, tôi nói với Hứa Đào rằng tôi và Chu Khinh Nghiên đã hẹn hò.
Hứa Đào khiếp sợ: “Tớ mới không gặp các cậu có một đêm thôi mà, đã xảy ra chuyện gì vậy?!”
Tôi nghẹn lời: “À thì, đại khái là trao đổi và truyền đạt thông tin… các thứ đó.”
Hứa Đào là một đứa trẻ ngây ngô, không hiểu ý thâm sâu trong lời tôi, chỉ gật đầu như chợt hiểu ra.
“Thế nên cả hai cậu đã nói chuyện với nhau cả đêm, tháo gỡ hết các khúc mắc trước đây?
Nói đoạn, Hứa Đào nhỏ giọng xuống, “Thế cái vụ bỏ phiếu hồi cấp hai kia, vì sao mà Chu Khinh Nghiên không bỏ phiếu cho cậu vậy?”
Tôi sững sờ.
Vẫn chưa hỏi chuyện đó nhỉ.
Nhưng lúc này vẫn đang trong giờ học, Chu Khinh Nghiên và tôi không học cùng lớp.
Thế là tôi lấy điện thoại ra, định nhắn tin WeChat hỏi cậu ấy.
Vậy mà lúc vừa mở khung đối thoại ra, tôi đã thấy vài mẩu tin nhắn ở đó.
[Khương Vọng, mau bỏ chặn tớ đi.]
[Đi học chán quá à, tớ muốn nói chuyện phiếm với cậu cơ.]
[? Này cô Khương, không phải cậu đang nghiêm túc nghe giảng đó chứ?]
[Hẹn hò đã hai ngày rồi mà vẫn còn để bạn trai trong sổ đen, có ai yêu đương như cậu không?]
Tin nhắn cuối cùng toát ra oán khí nồng nặc, tràn cả màn hình.
Lúc trước tôi không ngờ là Chu Khinh Nghiên khi dính phải tình yêu thì sẽ… dính người như thế.
Dù sao thì từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-giac-roi-vao-luoi-tinh/2627386/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.