Chương 1093
“Nếu anh dám bỏ tôi lại, tôi sẽ không tha cho anh đâu”, Ưng Thanh Vũ hừ hừ nói, song khuôn mặt cũng đỏ bừng, xoa xoa bụng.
Cô ta quả thật rất đói, đã nhiều ngày cũng chưa ăn gì.
Nhìn bóng lưng đi xa của anh, cô ta bỗng dưng cảm thấy cái người tên Trần Đức này ngoài việc khá lạnh lùng ra thì… có vẻ còn rất tốt?
Ít nhất, cô ta cũng chưa bắt đối phương phải tìm đồ ăn giúp mình.
Hơn nữa, Trần Bát Hoang hoàn toàn có thể bỏ mặc cô ta, nhưng trong nửa tiếng hành trình qua, trên đường gặp phải dã thú gì đó đối phương cũng không có ý định vứt bỏ mình.
Từ đầu đến cuối đều ưu tiên bảo vệ cô ta.
Tuy mọi thứ đều là dùng võ kỹ Huyền giai cấp cao để đổi lấy, nhưng cũng khiến cô ta cảm thấy một sự yên tâm đã lâu không có.
“Tên khốn, anh phải về sớm một chút đó, tôi ở một mình sẽ sợ…”, Ưng Thanh Vũ nhìn màn đêm xung quanh rùng mình một cái, cẩn thận từng ly từng tý đi tới cạnh dòng suối nhỏ rửa sạch vết thương trên người.
Trong rừng, Trần Đức tìm được một ít dược thảo mọc cùng với nhau, rồi điều chế ra một mùi hương mà dã thú thích để bên cạnh.
Sau đó, anh đứng im một bên, lẳng lặng chờ đợi con mồi đến.
Khoảng 10 phút sau, trong rừng bỗng truyền đến một tiếng xào xạc.
Ánh mắt Trần Đức nhíu lại, mở thấu thị nhãn ra, thoáng chốc đã nhìn thấy một con heo rừng!
Một con heo rừng màu đen to bằng cả cái xe ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-gia-tai-the/611822/chuong-1093.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.