Chương 956
Phập!
Cây dao găm trong tay Mục Lâm trực tiếp đâm vào lưng Mãng Tùng.
Dao trắng đi vào, dao hồng đi ra.
Mãng Tùng đờ người, gã đau đớn xoay đầu, bờ môi khẽ nhúc nhích, dường như muốn nói gì đó nhưng không còn kịp nữa. Gã đã ngã lăn ra đất, miệng trào ra máu tươi.
“Giết hắn!”
Thoáng cái, đám tôi tớ sau lưng Mục Lâm đã lao đến, thẳng tay giết chết Mãng Tùng.
Cách đó không xa, trên chạc cây, Trần Đức lẳng lặng quan sát tất cả.
Thứ nhất, anh biết chắc chắn đám người Mục Lâm sẽ ra tay, bởi vì bọn họ đã sớm đứng quan sát từ xa.
Thứ hai, ở cái nơi xa lạ, không hề nói đạo lý này, anh cũng không muốn xen vào việc của người khác, chỉ yên lặng chờ đợi những người này rời đi.
“Mục Lâm!”
Bên dưới, nhìn thấy người đến, khuôn mặt già nua của bác Phúc lộ vẻ mừng rỡ, tâm trạng cũng buông lỏng rất nhiều, mới đây thôi, mạng ông ta còn như chỉ mành treo chuông, nếu không có Mục Lâm thì…
Ông ta ngồi bệt xuống đất, há miệng thở dốc: “Mục Lâm, nhờ có cậu, nếu không thì chú Phúc đã chết ở đây rồi”.
Chỉ chênh lệch một giây mà thôi!
Nếu Mục Lâm xuất hiện muộn một giây thì…
Hiện tại e là người chết không phải Mãng Tùng.
Mà chính là ông ta!
“Chú Phúc, không nên nói vậy, năm đó, cũng là chú nhìn tôi lớn lên, không phải sao?”, Mục Lâm đứng từ trên cao nhìn xuống Lục Phúc, gã vẫn ngồi trên con sư tử dũng mãnh kia, khóe môi nhếch lên, không chút che đậy sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-gia-tai-the/611685/chuong-956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.