Chương 590
Dao găm trong tay lại giơ lên!
“Thân thế, thân thế!”
Nhìn thấy mũi dao lạnh lẽo giơ lên, Tà Vô Cương nổi gai ốc đầy người, gắng chút hơi tàn, cả người run lẩy bẩy.
Dao của Trần Đức ngừng lại giữa không trung: “Thân thế? Của tao?”
Hai chữ nọ dường như vừa chạm vào gốc rễ thần kinh của anh.
Anh từ nhỏ đã sống trong cô nhi viện.
Cha mẹ, thân thế đều giống với đại đa số cô nhi khác, đó là phần nhạy cảm nhất anh luôn giấu ở nơi tối tăm tận sâu trong lòng.
“Phải… phải…”, Tà Vô Cương khổ sở nói: “Tao xin mày đấy, tao lạy mày, để tao chết quách đi, được không? Đừng mà… đừng giày vò tao thêm nữa…”
“Rốt cuộc thì tao là ai, người tìm đến mày là kẻ nào, còn nữa, còn những ai đã ra tay giết anh em tao? Tao cho mày mười giây cuồi cùng, hết mười giây, tao sẽ đâm mày thêm 100 nhát, tao bảo đảm sẽ đau hơn, tàn nhẫn hơn vừa rồi nhiều!!!”, Trần Đức nhìn gã, ánh mắt rực lửa, anh có cảm giác đã đến rất gần chân tướng về thân thế mình.
Hơn nữa, chẳng lẽ thân thế của anh không bình thường?
Nếu không, bình thường sẽ không ai sai người như Tà Vô Cương đến giết anh.
Tất nhiên là…
Ngoài Tà Vô Cương, anh cũng muốn biết còn kẻ nào đã giết chết anh em mình!
“Mày… mày…”
“Bụp!”
Tà Vô Cương vừa định mở miệng, đột nhiên ngay giữa hai hàng lông mày của gã chợt vỡ ra một đóa hoa bằng máu, vừa nói được mấy chữ, sắc mặt gã chợt cứng đờ…
Giây sau…
Đầu gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-gia-tai-the/611319/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.