Nhìn chằm chằm vào Trần Đức mặt không chút thay đổi, Hàn Thái vô cùng sợ hãi, hắn ta là một kẻ biết chơi, một kẻ tàn nhẫn, nhưng tất cả đều được hình thành khi có nhà họ Hàn, hình thành dựa trên nền tảng không ai có thể hay dám đụng đến mình.
Bây giờ, kẻ điên trước mặt hoàn toàn không xem hắn ta hay nhà họ Hàn là cái thá gì cả!
Hàn Thái thực sự sợ hãi, hắn bị doạ tới gần như ngạt thở, xong đời rồi, lần này chắc chắn toi đời rồi, hắn không thể tưởng tượng tiếp theo tên điên này sẽ làm gì bản thân!
Hàn Thái từ trên mặt đất khó khăn bò dậy, phủ phục quỳ xuống, tay che lấy mặt, mơ hồ không rõ nói: “Trần Bát Hoang, buông tha cho tôi, chí cần thả tôi, chỉ cần bỏ qua cho tôi, anh muốn cái gì tôi cũng có thể cho anh, chỉ cần anh giữ một mạng này cho tôi, tôi đảm bảo kể từ ngày hôm nay, anh là người đứng trên người, rồng trong rồng, phượng trong phượng!”
“Chuyện ngày hôm nay là ông nội kêu tôi tới đây, tôi chỉ là kẻ làm theo mệnh lệnh mà thôi, không liên quan đến tôi, tha cho tôi, tha cho tôi anh sẽ có mọi thứ”.
Hàn Thái đã mềm nhũn hai chân, trong lời nói tràn đầy khẩn cầu.
“Bụp!
Chỉ là Trần Đức không nói một lời đáp lại mà nhanh chân bước tới, tung một đạp lên người Hàn Thái khiến hắn bay ngược ra ngoài rồi đụng mạnh vào vách kính, bức tường chế tạo từ thủy tinh lập tức bị chấn động tạo thành những vết nứt lan rộng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-gia-tai-the/611061/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.