Ban ngày ban mặt, trước mặt nhiều người như vậy lại giết chết một người lợi hại như thầy Hồ…
Có khi nào bọn họ cũng chết ở đây không?
Lúc này, lưng hai người họ đã ướt sũng.
Tỉm đập thình thịch!
Hai người đứng chết trân tại chỗ như bị đóng cọc, không dám nhúc nhích lấy một cái.
Tống Ngữ Yên cũng rất căng thẳng, tuy nhiên, cô ấy đã từng đối mặt với cái chết, một đêm kia, cô ấy đã chết rồi, thế nên hiện tại cũng không có quá nhiều bối rối.
Tại hiện trường, chỉ có Trần Đức là vẫn giữ thái độ như cũ, sắc mặt anh không hề thay đổi, ánh mắt vẫn hờ hững trước sau như một, không để tâm đếm bất kỳ điều gì, dường như không có thứ gì khiến anh quan tâm.
Dù trước mắt có người vừa bị giết chết.
Hàn Công Quyết cười lạnh, ngẩng đầu nhìn Tống Thiên Hổ và Tống Thiên Long.
Khoảnh khắc đối diện với ánh mắt của hắn ta, rốt cuộc hai người họ cũng không chịu nổi loại áp lực khủng bố này, hốt hoảng quỳ sụp xuống.
“Cậu Hàn, xin lỗi, chúng tôi sai rồi, chúng tôi không nên ép buộc Ngữ Yên!”, Tống Thiên Long run rẩy nói.
“Cậu… cậu… cậu Hàn… tôi… tôi sai rồi!” Tống Thiên Hổ trước đó ngang ngược, giờ ngay cả một câu cũng không nói được trọn vẹn.
Hai người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi quỳ trước mặt một kẻ nhỏ hơn mình, thiếu điều dập đầu với hắn ta.
“Các người cứ quỳ ở đó đi, ngoan ngoãn một chút, tôi tới đây không phải tìm các người!” Hàn Công Quyết lên tiếng, hắn ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-gia-tai-the/610988/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.