Khuôn mặt của Khâu Kiệt vô cùng sợ hãi, trắng bệch
không còn giọt máu, hắn không dám nghĩ bản thân đường
đường là một giáo sư y khoa, nổi tiếng tài năng, tiền đồ vô
lượng mà lại gặp phải hậu quà như vậy:
“Không, các người đang sử dụng hình phạt riêng, tôi
muốn kiện các người, kiện các người, còn có thằng nhóc
này hành nghề y trái phép, sao các người không bắt hắn!”
“Chuyện này thì ông không cần lo, nếu sử dụng hình
phạt riêng, tôi tất nhiên sẽ chấp nhận xử phạt, chuyện
của anh Trần ông cũng không có tư cách quản”, đội
trường Trương lạnh lùng hừ một tiếng, phất tay ra hiệu
trường Trương lạnh lùng hừ một tiếng, phất tay ra hiệu
cho hai người cấp dưới đưa phân của bệnh nhân đến
trước mặt Khâu Kiệt, đổ vào một cái chậu.
“Ăn đi”, đội trưởng Trưong nói: “Chúng tôi đều đang
chờ xem đấy”.
“Không, tôi không ăn!”, sắc mặt của Khâu Kiệt cực kỳ
khó coi, hắn không ngừng giãy giua, chỉ đáng tiếc là trước
mặt những cành sát đưoc huấn luyện chuyên nghiệp, mọi
hành động giãy dụa đều vô ích.
Bây giờ, hắn không muốn gì cà, chỉ muốn khóc.
Ăn phân!
Vừa nghĩ đến thôi đã ghê tồm rồi!
“Không chịu ăn thì đè đầu hắn xuống!”, đội trưong
Trương thờ dài.
Hai người cấp dưới nhận được lệnh lập tức giữ Khâu
Kiệt lại rồi ấn đầu hắn xuống chậu.
Mọi hành động kháng cự của Khâu Kiệt đều vô ích, rất
nhanh đã vang lên tiếng ùng ục ùng ục, đầu hắn nằm
trong chậu cố gắng bụm miệng lại đến nỗi ngạt thờ, cuối
cùng đành phải mờ miệng nuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-gia-tai-the/610888/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.