Người trước mặt là giáo viên chủ nhiệm của con trai
ông ta, người còn lại thì là người mà ngay cả cục trưởng
của bọn họ cũng phải gọi là “gia”.
Nếu ông ta ra tay, không chỉ hủy hoại tương lai của
chính mình mà còn có thể hùy hoại tương lai của con trai mình.
Vị gia này hành nghề y trái phép, có nhiều người
chứng kiến như vậy, nếu như không ra tay thì ông ta nhất
định sẽ mang tiếng thiên vị.
“Giáo sư Khâu, nợ nần giữa chúng ta, cũng đã đến
nên lúc tính toán rõ ràng rồi”, ánh mắt Trần Đức lạnh
lùng: “Ông nói tôi hành nghề y trái phép, tôi nhận,
còn ông thì sao?”
Nói đến đó, Trần Đức lấy điện thoại di động ra, mở
một đoạn ghi âm.
Ngay sau đó, trong đoạn ghi âm liền vang lên một
giọng nói của một nam một nữ:
“Giáo sư Khâu, anh đúng là cầm thú, sờ vào
đâu đấy?”
“Haha, gặp được em, anh nhịn không được muốn
chăm sóc em chu đáo ấy mà”.
“Không phải còn có một ca phẫu thuật ung thư máu
đang chờ anh sao? Còn không đi? Đề người ta đợi sốt
ruột lắm đấy”.
“Sốt ruột thì sao? Ở bệnh viện này ai dám giục anh?
Chỉ có ca phẫu thuật ung thư máu của anh mới có tỷ lệ
thành công cao nhất. Nếu bọn họ dám giục anh thì làm gì
gánh nổi hậu quả”.
“Nếu chọc giận anh thì anh không đi nữa, cô bé đó
chỉ có thể chờ chết thôi”.
“Anh đúng là cầm thú, nhẫn tâm thật đấy”.
“Haha, đâu có đâu có, cô bé kia sao quan trọng bằng
em chứ”.
Tiếp đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-gia-tai-the/610882/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.