Hắn ta không dám thờ ở với Trần Đức.
Hơn nữa không nói Trần Đức quen với người ở cục
cảnh sát Thiên Hương Kiều, chìỉ riêng việc “cấp trên”
của hắn ta muốn gặp, nhiêu đó cũng đủ đề hắn ta coi
trọng rồi.
Phải biết “cấp trên” của hắn ta – Ân Thập Nương
không phải là người mà ai cũng có thể tùy tiện gặp.
Dù là mấy ông lớn ở phía Nam cũng rất ít khi gặp
được Ân Thập Nương, trong mắt họ, Ân Thập Nưong
cực kỳ bí ẩn, gần như không có gì là Ân Thập Nương
không giải quyết được.
Cũng chính vì Ân Thập Nướng nên hôm nay Phì Tứ
mới nghe theo lời Trần Đức như thế.
“Đại ca, cảm thấy mấy người bạn của tôi thế nào?
Chúng nó tuy không thuộc tầng lớp thượng lưu của thành
phố Tần, nhưng mỗi đứa một tác dụng, sau này đại ca có
việc cần cứ việc tìm chúng nó”, Phi Tứ vừa nói vừa đích
thân lấy từ trong tù lạnh một chai rượu và khui mở: “Tôi
nhìn ra được đại ca thích uống rượu nên cất công mang
chai Mao Đài sưu tẩm năm năm ở nhà tới”.
Chai rượu mỡ ra, Trần Đức lập tức ngừi thấy mùi thơm
nổng của rượu, ánh mắt anh lộ về phấn khích.
Còn chưa uống nhưng anh đã biết là rượu ngon rồi.
Đích thân rót một ly cho Trần Đức, Phi Tử nói: “Nào,
đại ca, làm một ly đã”.
Trần Đức cũng không khách sáo, cạn một ly cùng hắn
ta rồi hỏi: “Không phải lão đại của anh muốn gặp tôi à,
người đâu?”
Trần Đức khá tò mò về lão đại của Phi Tử, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-gia-tai-the/610843/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.