🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hít một hơi thật sâu, ánh mắt Trần Đức trở nên thâm sâu, anh lặng lẽ đi theo sau ba cô gái kia, không biết trong đầu đang nghĩ cái gì.
Ra khỏi học viện thương mại, hai bên đường có không ít chiếc SUV đang đỗ, từ cao cấp tới bình dân, muốn gì cũng có. Trong đó có một vài chiếc đến đón sinh viên, cũng có một vài chiếc đến chở khách dịch vụ.
Trần Đức đang đi bỗng kéo cửa xe của ghế phụ lái của một chiếc Passat màu đen bên đường, ngồi vào trong.
“Cậu là ai, lên xe làm gì?”. Trong buồng lái, một người đàn ông mặc âu phục và đeo tai nghe quát lên: “Tôi không đón khách, mời cậu xuống cho”.
“Tôi biết anh không đón khách”, Trần Đức điềm đạm nói: “Tôi muốn báo với anh một tiếng, tối nay cô ấy sẽ phải tham gia party sinh nhật gì đó của Lôi Long, sau bảy giờ tôi không rảnh hộ tống bên cạnh cô ấy, các anh chú ý vào, nếu xảy ra chuyện gì thì gọi điện cho tôi”.
Không đợi người kia phản ứng, Trần Đức cầm chiếc điện thoại trên xe, nhập số điện thoại của mình, gọi thử một cuộc, sau đó mở cửa xuống xe.
Trên xe, người đàn ông kia ngơ ngác hồi lâu, ánh mắt đờ đẫn.
“Làm sao cậu ta phát hiện ra được, không thể nào…”
Anh ta và Trần Đức cùng là vệ sĩ của Tống Ngữ Yên, điều khác biệt nằm ở chỗ Trần Đức có thể xuất hiện công khai, chủ yếu bảo vệ an toàn cho Tống Ngữ Yên ở phạm vi trường học.
Còn anh ta thì cắm chốt bên ngoài trường, bảo vệ Tống Ngữ Yên ở bên ngoài phạm vi trường học.
Họ là một ekip, anh ta còn là đầu não của ekip này, phụ trách bảo vệ Tống Ngữ Yên toàn diện. Trước nay anh ta cho rằng mọi sắp xếp của mình rất kín đáo, người bình thường căn bản không thể phát hiện ra.

Dù sao thì ekip của họ cũng nhận lương tới tám triệu tệ một năm đấy.
Khi bảo vệ người khác, họ chuyên nghiệp tới tuyệt đối.
Thế nhưng…
Hôm nay lại bị một tên vệ sĩ mới ngoài hai mươi tuổi cầm đồng lương năm mươi nghìn tệ hằng tháng phát hiện ra…
Thậm chí thần thái và động tác của Trần Bát Hoang giống như đã hoàn toàn xác định thân phận của anh ta, điều này khiến anh ta không thể tin nổi.
“Tên này rốt cuộc có lai lịch thế nào vậy…”, người đàn ông vô cùng kinh ngạc, lầm bầm một câu, sau đó bắt đầu sắp xếp nhiệm vụ tiếp theo qua tai nghe đàm thoại.
Ba cô gái Tống Ngữ Yên về tới biệt thự, bắt đầu đi trang điểm giống như Tô An Khê nói. Giữa chừng Lâm Dao hỏi Trần Đức có muốn tham gia party cùng họ không, Trần Đức mỉm cười từ chối.
Mấy cái party của con nít này, anh tham gia làm gì?
Bảy giờ tối, Trần Đức lại một lần nữa tới cổng trường, Đàm Thu đã đợi ở đó. Thấy Trần Đức, cậu ấy hô to: “Trần Bát Hoang, ở bên này”.
“Đi thôi”.

Trần Đức nói: “Trước hết cậu theo tôi tới bệnh viện một chuyến”.
“Bệnh viện?”, Đàm Thu nghi hoặc: “Tới bệnh viện làm gì?”
“Em gái tôi nằm viện, tới thăm con bé một chút”.
Đã hai ngày rồi không gặp Tử Hàm, Trần Đức rất nhớ cô bé, cũng không biết cô nhóc kia ở trong bệnh viện có nghe lời không, có ngoan ngoãn không.
“Em gái anh?”, Đàm Thu sửng sốt: “Bát Hoang, anh đợi chút”.
Đàm Thu vội vàng trở đi, chưa đầy mười phút đã quay về, trên tay xách một giỏ hoa quả, ôm thêm một bó hoa tươi: “Không khí trong bệnh viện không tốt lắm, hoa cẩm chướng này thơm nè, hi vọng cô bé sẽ thích”.
Trần Đức ngạc nhiên, không ngờ rằng tên Đàm Thu này chu đáo vậy, anh không từ chối: “Vậy tôi thay mặt em gái cảm ơn cậu”.
“Khách sáo gì chứ, bạn cùng lớp cả mà, với cả chúng ta cùng đến từ nông thôn, chăm sóc cho nhau cũng là việc nên làm”, Đàm Thu có vẻ ngượng ngùng.
Mười phút sau.
Trần Đức và Đàm Thu tới bệnh viện, trên đường đi anh đã nói với Đàm Thu về bệnh tình của Tử Hàm, nghe xong cậu ấy có vẻ buồn rầu. Một cô bé mười tuổi mắc phải chứng bệnh này, bất kỳ ai cũng không thấy dễ chịu nổi.
“Anh Bát Hoang, chỗ này không có ai đâu”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.