Trần Đức nhìn lướt qua thì thấy Hạ Thiên Tuyết đã lấy ra hai chiếc ly nói: “Hòm nay không say không về”.
“Rượu ngon như vậy, chưa uống say thì tôi cũng sẽ không rời đi”.
“Phải không?”
Hạ Thiên Tuyết bưng hai ly rượu rồi ngồi vào trong vòng tay của Trần Đức nói: “Trần Bát Hoang, giữa người đẹp và rượu anh chọn một cái đi, anh muốn chọn cái nào?”
“Xì… cô thật là độc ác, nhất định phải chọn một trong hai sao?”
Trần Bát Hoang ngửi được mùi thơm trên cơ thể của Hạ Thiên Tuyết, lại ngửi thấy mùi rượu. Anh nói: “Giữa người đẹp và rượu, tôi sẽ chọn rượu”.
Anh cầm ly rượu rồi nhấp một ngụm đầu tiên, sau đó lại nói tiếp: “Đây không phái là rượu
năm 1982, mà là rượu năm 1984. Cô bị lừa rồi”.
Trần Đức yêu thích rượu thật sự chứ không phải chỉ biết nói suông mà thôi, giữa người đẹp và rượu ngon, nếu như muốn anh chọn một cái thì nhất định anh sẽ chọn rượu ngon trước.
“Được rồi, tên đó dám lừa tôi, hôm sau tôi nhất định sẽ tìm tên đó tính sổ”, Hạ Thiên Tuyết không nghi ngờ lời nói của Trần Bát Hoang chút nào.
Cô ấy đã biết Trần Bát Hoang từ 5 năm về trước.
Ngày xưa Trần Bát Hoang đã cứu cò ấy, cho nên cò ấy đã trở thành người phụ nữ của Trần Bát Hoang.
Nhưng Trần Bát Hoang không thuộc về cô ấy.
Cô ấy không thế nào giữ được dây cương của con ngựa hoang này.
Trong lòng Trần Bát Hoang, cô ấy còn không bằng cả một chai rượu ngon.
Đang nói chuyện thì Hạ Thiên Tuyết liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-gia-tai-the/610747/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.