Diệp Khánh Ngôn lấy ra một con búp bê rồi nói.
“Anh Bát Hoang nói không được nhận quà của người lạ”, Tử Hàm hiến nhiên rất thích, nhưng cò bé chỉ nhìn con búp bê một cái rồi liền lắc đầu.
“Chị không phải người lạ, chị là bạn của anh Bát Hoang”, Diệp Khánh Ngôn lại nói.
“Chị làm thế nào để chứng minh chị là bạn của anh ấy?”, Tử Hàm chớp chớp mắt hỏi.
“À… anh ấy tên là Trần Đức, năm nay anh ấy hai mươi sáu tuổi, chị nói có đúng không?”
“Đúng”.
“Vậy thì em phải nhận quà của chị đó”.
“Em cảm ơn chị!”
Tử Hàm vui vẻ nhận quà, ôm
con búp bê trong tay ngắm nghía, mặc dù cò bé rất hiểu chuyện nhưng dù sao thì vẫn chỉ là một đứa trẻ đơn thuần, rất nhanh thì cô bé đã trở nên thân thiết với Diệp Khánh Ngôn hơn.
“Anh Bát Hoang trước kia chính là một quân nhân xuất sắc giống như anh trai Trương Phàm của em vậy, anh Trương Phàm đang phải thực hiện một nhiệm vụ bí mật cho nên không thể quay lại, vì vậy mới gửi em cho anh Bát Hoang chăm sóc…”
Thông qua sự dẫn dắt từ từ, Diệp Khánh Ngôn cuối cùng cũng đã biết được thân thế của cò bé Trương Tử Hàm, hơn nữa
còn biết được rằng Trần Bát Hoang trước kia là một quân nhân, dù vậy cô ấy vẫn không thể biết được thêm thông tin của anh nữa.
Tuy nhiên, có chút manh mối này cũng đủ rồi, phần còn lại cò ấy có thể từ từ điều tra.
“Cũng không còn sớm nữa, chị phải về nhà rồi. Tử Hàm, em phải ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-gia-tai-the/260185/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.