"Chát"
Tần Quốc Khiêm không kiềm chế nổi tức giận đã mạnh tay tát vào khuôn mặt Tần Nguyệt.
"Mày im ngay. Đồ bất hiếu. Sao tao lại sinh ra có đứa con như mày."
Một cái tát của Tần Quốc Khiêm trong phút chốc cả bầu không khí trở nên im lặng.
Thím Trương và Liễu Thu Ngọc đứng một bên, bất ngờ bị hành động của ông làm cho giật mình. Liễu Thu Ngọc mau chóng nắm lấy bàn tay của ông, sợ Tần Quốc Khiêm lại đánh cô thêm cái nữa.
"Có gì từ từ nói sao ông lại đánh con như vậy ".
" Là nó không chịu hiểu chuyện, tôi là muốn tốt cho nó ". Ông tức giận lớn tiếng.
Thím Trương đi lại chỗ Tần Nguyệt đang đứng, vẻ mặt lo lắng xem xét khuôn mặt của cô có bị làm sao không.
Liễu Thu Ngọc cũng không kém phần lo lắng nhìn về phía cô.
"Tần Nguyệt đừng trách ông ấy ba con cũng muốn tốt cho con thôi...."
Từ trước đến giờ dù cô làm cái gì thì ông cũng chỉ la mắng không nghĩ đến hôm nay ông ấy lại ra đánh cô thật. Tần Nguyệt cũng không vì cái tát đó mà rơi nước mắt. Ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Liễu Thu Ngọc.
"Bà im đi. Ở đây không đến lượt bà lên tiếng tôi bị như vậy trong lòng bà chắc chắn rất vui."
"Bà thấy chưa, bà quan tâm nó lại nói ra những lời như vậy."
Liễu Thu Ngọc im lặng, ánh mắt đau lòng nhìn xuống dưới sàn nhà.
"Được rồi Tiểu Nguyệt con bớt nói một chút, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-em-ve-lam-vo/2584217/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.