Giọng nói phát ra từ phía sau lưng của Tần Nguyệt, giọng nói nghe rất quen thuộc còn pha lẫn sự mệt mỏi bên trong. Cả cơ thể Tần Nguyệt đều run lên đã ba tháng qua cô chưa nghe giọng nói này thêm lần nào nữa.
Tần Nguyệt từ từ quay đầu ra phía sau, ánh mắt nhìn người vừa mới cất giọng nói làm cô bất ngờ.
Không phải người khác có cùng giọng nói với anh thật sự là Tống Cận Trạch!!!!!!!!
Ánh mắt hai người chạm nhau chỉ là ánh mắt thể hiện hai cảm xúc khác nhau một người đầy vẻ bất ngờ còn người kia tràn đầy vẻ tức giận.
Tống Cận Trạch ngáp một hơi thật dài sau đó lười nhát kéo chiếc ghế bên cạnh Tần Nguyệt ngồi xuống.
- " Ai cho anh ngồi ở đây ".
Không hề quan tâm đến câu hỏi của Tần Nguyệt, liếc nhìn Hoắc Cận từ trên xuống dưới, từ trái sang phải đánh giá. Hai ngón tay vuốt vuốt cằm vênh váo nói:
- " Chậc. Ba tháng không gặp em lại đổi người xem mắt mới à. Đúng là xem lời anh nói như gió thoảng bên tai rồi ".
Đánh giá sơ bộ một lượt mắt nhìn của Tống Cận Trạch lại chuyển hướng sang bên Tần Nguyệt.
Vẻ mặt buồn bực nhìn anh một lúc sau đó khó chịu mở miệng:
- " Anh không được nói bậy. Anh ấy tên Hoắc Cận đã rất lâu rồi chúng tôi mới gặp nhau ".
Hai mắt Tống Cận Trạch nheo lại, nghi ngờ chăm chú quan sát vẻ mặt Tần Nguyệt xem xem có đang nói dối hay không nhưng hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-em-ve-lam-vo/2584175/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.