" Két......"
Tiếng xe thắng một cách gấp gáp vang lên, xe của Tống Cận Trạch đã đến trước cửa căn nhà hoang.
Chỉ vừa dừng xe anh đã nghe thấy tiếng la hét tuyệt vọng của Tần Nguyệt, trái tim Tống Cận Trạch như có mảnh thủy tinh cứa vào đau đến không thể thở nổi.
Tống Cận Trạch gấp gáp xuống xe xông thẳng vào trong.
Lúc này, Bạch Khuynh vừa ra đến cửa căn nhà hoang đã thấy bóng dáng Tống Cận Trạch đang vội vàng lao vào thì không khỏi hoảng hốt liền nấp vào sau tường nhà. Ánh mắt Bạch Khuynh lộ rõ vẻ bất ngờ vì không nghĩ đến Tống Cận Trạch lại biết được nơi này. Nhận thầy tình hình không ổn Bạch Khuynh liền sợ hãi nếu để anh thấy thì cô sẽ không còn đường sống.
Hiện tại, Bạch Khuynh đã không còn đường nào để chạy trốn, nghe tiếng bước chân dồn dập đang đến gần cô rối rắm, mồ hôi đã xuất hiện đầy khuôn mặt, lúc này, ánh mắt Bạch Khuynh vô tình nhìn thấy một cái lỗ lớn dưới tường không suy nghĩ nhiều Bạch Khuynh chui xuống chiếc lỗ thoát chạy theo hướng rừng tìm thoát thân. Mặc cho bọn bắt cóc có xảy ra chuyện gì Bạch Khuynh chỉ lo cho bản thân giữ toàn tính mạng mà chạy đi.
Vừa chạy đến trước cửa Tống Cận Trạch đã chứng kiến cảnh Tần Nguyệt đang nằm dưới
mặt đất, đôi tay bị chói đang cố gắng chống cự trong vô vọng bị tên đại ca nằm đè lên người, một tên đang lắp đặt máy quay những tên còn lại thì vây xung quanh xem trò vui.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-em-ve-lam-vo/2584149/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.