Tống Cận Trạch vừa bước vào đến cửa còn chưa hiểu chuyện liền bị Giang Hàn Phi chạy lại ôm lấy tay anh như chiếc phao cứu sinh mà khóc lóc. Còn chưa kịp gỡ bàn tay của Giang Hàn Phi ra thì đã nghe một giọng nói vô cùng quen thuộc.
“Không biết tôi mạo phạm Giang tiểu thư ở đâu.”
Tần Nguyệt sớm biết người đến là ai, chỉ có chủ nhân của căn phòng này đã quay trở lại nên mới có khả năng biến một người phụ nữ giọng nói chanh chua, hung dữ thành một người yếu đuối, dễ bị người khác khi dễ, giọng nói cũng trở nên dịu dàng khiến cô nghe cũng phải cảm lạnh. Tần Nguyệt vẫn vô cùng bình tĩnh đứng tại chỗ khẽ xoay người lại đối diện với người trước mắt.
Giang Hàn Phi thấy Tống Cận Trạch ở đây có người dựa dẫm thì còn phải sợ. Cô ta chỉ tay vào mặt Tần Nguyệt lập lại một lần nữa:
“Là cô ta. Cô ta ức hiếp em.”
Tần Nguyệt xuất hiện ở đây thật làm Tống Cận Trạch bất ngờ, anh không có nghe ai báo lại.
“Nguyệt! Sao em lại ở đây.” Không phải cô đang ở biệt thự dưỡng thương sao lại có mặt ở đây rồi.
Cô nở nụ cười rất tươi nhưng ánh mắt lại vô cùng sắc bén nhìn thẳng vào mắt Tống Cận Trạch trả lời:
“Sao em lại không được ở đây.”
Không đến đây sao Tần Nguyệt có thể tận mắt “cô nhân tình bé bỏng” đang được anh che giấu ở văn phòng làm việc. Còn không ở đây không lẽ Tống Cận Trạch muốn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-em-ve-lam-vo/2584116/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.