Trong lúc chọn bàn, Tần Diệp không chú ý đến xung quanh, đang loay hoay tìm chỗ ngồi có phòng thủy thì có người từ phía sau đụng trúng người cô, làm Tần Diệp không có phòng bị ngã nhào về phía trước, cô còn chưa kịp phản ứng thì người nọ đã phẫn nộ hét toáng lên.
“Cái cô kia mắt cô bị đuôi à, đi đứng không biết nhìn làm bẩn hết bộ quần áo của tôi rồi.” Vừa nói cô gái kia vừa phủi phủi tay áo, vẻ mặt hiện lên vẻ chán ghét.
Không phải chứ người không có mắt chính là cô ta, rõ ràng cô gái này đụng vào người cô trước, người bị té cũng là cô, cô ta còn không biết xin lỗi bây giờ lại đứng đó la hét cái gì, trách ngược lại cô, có biết nói lý không vậy.
Định hình lại mọi việc, Tần Diệp ngay lập tức đứng dậy, phủi lại quần áo, đứng đối diện đối chất với cô gái vừa đụng trúng mình.
“Não của cô bị úng nước rồi phải không? Có biết phân biệt trắng đen không vậy, rõ ràng tôi đang đứng ở đây từ trước, cô từ đâu đi tới đụng trúng người tôi còn ở đây oang oang cái miệng tỏ ra là mình đúng, cô có tin tôi khâu luôn cái mỏ của cô không hả.”
Đánh giá cô gái từ trên xuống dưới, Tần Diệp không cần suy nghĩ cũng biết cô ta chắc là đại tiểu thư nhà nào nữa đây với tính cách tiểu thư này thì chắc chắn không sai ở đâu được, với lại vào được nhà hàng này cũng không phải dạng tầm thường Nhưng nhìn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-em-ve-lam-vo/2584056/chuong-86.html