Mới vừa tiễn chân mấy huynh đệ,Thẩm Lạc Hà đau đầu xoa thái dương, bị Tiểu Tứ la lớn đầu lại càng đau .
Không phải là Lưu Bưu chứ, hắn cũng tới quá sớm !
Thẩm Lạc Hà mới từ ghế trên đứng lên,Cưu Minh Dạ cũng đồng thời vào cửa.
Hai người ta nhìn ngươi,ngươi nhìn ta,giống như không nhận ra đốiphương, thẳng đến Tiểu Tứ nói một câu “Ta đi pha trà” Sau đó hai ngườimới phục hồi tinh thần.
“Ngươi……” Thẩm Lạc Hà không nghĩ người đến chính là hắn, theo như nàng tính toán bây giờ hắn không phải đã ở biên quan sao?
Cưu Minh Dạ cũng không khách khí, tìm một nơi ngồi xuống.“Ta đến xem nàng, hỏi nàng vì sao đi không từ giã.”
“Ta không có đi không từ giã!” Thẩm Lạc Hà nén lại xúc động chạy đếnôm hắn,cứng rắn kiên cường nói:“Chẳng qua đột nhiên xảy ra chuyện,ngươilại không ở nhà, ta chỉ có thể đi trước mà thôi.”
“Lúc đó ta đang ở chổ Cưu Bạch Tú.” Cưu Minh Dạ nói:“Thấy nàng ngủ mà không tỉnh, ta lo lắng thuốc kia có vấn đề hay không,cho nên lấy mộtphần thuốc khác đi tìm Bạch Tú, để hắn giúp đỡ xem xét thành phần thuốckia, thời gian hắn bên kia tìm hiểu,lúc trở lại nàng đã biến mất.”
Nguyên nhân lại là chính mình! Thẩm Lạc Hà cúi đầu.
“Nhờ hồng phúc của ngươi,mấy ngày nay ta không có chuyện gì xem rathuốc kia là thật,đợi ta xử lý xong tất cả vấn đề,ta nhất định sẽ đếnnhà ngươi nói lời cám ơn”
Vốn nhìn thấy nàng thật vui mừng,nhưng nghe giọng nói của nàng cứngngắc như vậy,Cưu Minh Dạ khẽ nhíu mày, không hiểu có phải mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-truong-phu-nhu-y/1329685/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.