Đến giữa trứa Cưu Minh Dạ đều đi theo Thẩm Lạc Hà đổi tới đổi luicác nơi trấn trên, kỳ thật chuyện ghi nợ không tốn bao nhiêu thời giannhưng Thẩm Lạc Hà luôn không thể thuận lợi về nhà.
Người bán rau và người bán trái cây gây lộn ầm ĩ lên,cả hai đềuthuận tay rút đao ra, không quản ngươi sống hay ta chết, nàng tới cũngrút đao ra, hai người kia đều ngừng tay.
Chị dâu nhà họ Vương bệnh nặng mới khỏi nàng muốn đi xem,con dâu Trần gia nháo muốn về nhà mẹ đẻ nàng cũng muốn đi khuyên, nàng nói năm đókhi cha nàng mang theo những người này đi vào Thái Hợp trấn, Thái Hợptrấn chính là trấn nhỏ bị người ta vứt bỏ cái gì cũng không có, nhữngngười này đi theo cha nàng bọn họ đều là người nhà của ông.
Đợi đến mặt trời sắp lặn xuống,Thẩm Lạc Hà loay hoay giống như con quay đột nhiên dừng lại, ngược lại đổi hướng đi về nhà.
Nàng đi rất nhanh nhưng phía sau cũng không có ai đuổi theo,Cưu MinhDạ đi theo nàng trở về nhà, hắn đều đã quên bản thân vốn tính toán lúcnàng không chú ý thì bỏ trốn , kết quả thấy nàng đi trước hắn còn liềumình đuổi theo, sợ đuổi theo không kịp sẽ bị lạc!
Sải bước qua chổ ở của hắn, Thẩm Lạc Hà phân phó người coi hắn, bản thân cũng vội vàng trở về phòng.
Nửa đêm càng sâu, Cưu Minh Dạ ở trên giường lăn qua lộn lại ngủ không được, trong đầu nghĩ đến tình cảnh ban ngày.
Cộng thêm những ngày qua sống ở đây, ấn tượng hắn đối với mã tặctrong trấn đã hoàn toàn đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-truong-phu-nhu-y/1329673/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.