Mắt Thẩm Lạc Hà thản nhiên quét về phía hắn, ngoài ý muốn đối vớihắn ép hỏi không phát giận,“Dù sao ngươi cũng không phải hắn, hiện giờLưu Bưu lại đã nhìn lầm ngươi thành hắn, cho dù ta tìm người thật sự đến cũng không thể dùng, kế hoạch của ta đã bị ngươi phá hủy, ngươi còn hỏi cái này làm cái gì, có thời gian thì tự quan tâm mình đi.”
“Ta? Ta có cái gì cần quan tâm ?”
“Cái chân kia của ngươi không có cảm giác sao, cho ta không thấy à?Vừa rồi Lưu Bưu kéo ngươi,sau đó dẫm lên cái chân bị thương,hắn muốnnhìn ngươi thống khổ muốn ngươi cầu hắn, sau đó cười nhạo ngươi, hắn nắm ngươi,đánh ngươi,hắn chính là loại người như vậy.”
Cưu Minh Dạ cười,“Ta còn thật nghĩ đến nàng không phát hiện,dù có cũng không tới cứu ta.”
“Ta cứu ngươi, ai tới cứu ta nha.” Thẩm Lạc Hà nói có ý nhìn về phía hắn.
Cưu Minh Dạ nhún nhún vai,“Có lẽ chuyện cũng không tệ đến như vậy.”
“Chỉ mong ……” Nàng nói.
Thẩm Lạc Hà đại khái đã đoán được,sau khi Lưu Bưu biết được tin sẽtìm đến trước tiên,may mà mới sáng sớm nàng đã chạy đến đây hỏi tất cả,Cưu Minh Dạ thì không rõ lắm nhưng nếu thật là Bạch Tú ở đây, hắn có thể phối hợp nói dối với Thẩm Lạc Hà hay không? Có lẽ nếu thật sự là hắn ở trong này, nàng nói lời này hắn lại nói lời khác.
Có một nguyên nhân nàng nhất định phải tìm Cưu Bạch Tú, nàng khôngmuốn nói bởi vì nàng không tin tưởng hắn,vậy hắn cũng sẽ không hỏi, dùsao theo hắn thấy thành phần trong đám mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-truong-phu-nhu-y/1329671/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.