Những tia nắng đầu tiên của ngày mới lọt qua khung cửa, hoà vào không gian yên tĩnh sắc thái của sự sống thanh bình…
Ái Hy khó chịu trở mình, hàng lông mi dài khẽ lay động, sau đó chớp chớp vài cái và bắt đầu mở mắt…
Vẫn là căn phòng độc nhất hai gam màu trắng đen hiện ra trước mắt, phảng phất chút hương thơm ngọt ngào của những đoá hoa tường vi…
-“Ư…”-Ái Hy khó chịu đưa một tay ôm lấy đầu, lúc này Ái Hy chỉ có thể cảm nhận được duy nhất cái cảm giác tê buốt nơi đỉnh đầu sau khi thoát khỏi một giấc ngủ dài thoải mái…
Chống tay còn lại xuống giường, Ái Hy cố gắng gượng dậy, đầu vẫn lưu lại cái cảm giác đau nhức hệt như bị hàng ngàn mũi kim châm vào…
Đập vào mắt Ái Hy đầu tiên là chiếc đồng hồ điện tử được treo trên tường đã được ghi một con số khiến Ái Hy rơi vào trạng thái “khủng hoảng”!
9strong3 phút!
Có lẽ hôm nay đành phải nghỉ học rồi, chẳng trách sau khi ngủ dậy Ái Hy không cảm thấy buồn ngủ và luyến tiếc chiếc giường êm ái như mọi ngày…
Bước xuống giường, đầu óc Ái Hy vẫn còn cảm thấy choáng váng, cố gắng đưa mắt liếc sơ căn phòng tìm kiếm một bóng hình quen thuộc…
Nhưng Minh Vỹ không hề có mặt trong phòng, có lẽ đã rời khỏi nhà từ sớm…
Bằng dáng vẻ “đáng thương” nhất, Ái Hy lê bước vào phòng tắm…
…
Rời khỏi phòng tắm với trạng thái mỏi mệt nhất, Ái Hy vừa vô thức bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-roi-vo-ngoc/2396956/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.