Những tia nắng đầu tiên lọt qua khe cửa, đánh dấu cho một sự khởi đầu mới…
- “Này, Ái Hy, dậy đi!”
Minh Vỹ ngồi xuống giường, đưa tay lay lay người Ái Hy, nhưng dường như nàng công chúa bướng bỉnh này vẫn chưa muốn tỉnh dậy sau một đêm dài ngon giấc.
- “Ưhm… tránh ra! Để tôi yên.” – Ái Hy nhíu mày, giọng nói hơi khó chịu vì bị đánh thức.
- “Dậy mau!” – Sức chịu đựng của con người có giới hạn, đương nhiên Minh Vỹ cũng thế. Minh Vỹ tức giận quát lên, nhưng Ái Hy vẫn vùi đầu trong chăn gối.
- “Hừ, nếu em không dậy thì để anh ngủ với em vậy.” – Giọng nói lạnh băng vang lên, sau đó Minh Vỹ nằm lên giường Ái Hy, kéo chăn đắp và bắt đầu… ngủ.
- “Ưhm.” – Cảm giác rộng rãi thoải mái lúc nãy được thay bằng cảm giác chật hẹp khó chịu, Ái Hy cựa mình, từ từ mở mắt.
Ngay lập tức, một gương mặt điển trai đang nhắm nghiền đôi mắt chuẩn bị đi vào giấc ngủ, bất giác gương mặt Ái Hy đỏ ửng lên, theo sau đó là tiếng la hét thất thanh.
- “Á! Anh làm cái quái gì vậy? Biến ra khỏi phòng tôi mau.” – Ái Hy bật dậy, lấy gối liên tục đánh vào Minh Vỹ, gương mặt từ màu đỏ chuyển sang một màu trắng bệch.
- “Do em không chịu dậy, anh cũng không nỡ đáng thức, thôi thì ngủ chung với em.” – Minh Vỹ nhún nhún vai làm vẻ vô tội, nói chậm rãi.
- “Mau ra khỏi phòng cho tôi! Tôi cần phải thay đồ!” – Ái Hy tức giận quát lớn, đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-roi-vo-ngoc/22025/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.