Chỉ dựa vào vài bài đăng trên mạng thì Triệu Huyền không thể kết luận được gì. Vì vậy, cô cầm điện thoại tra cứu các điểm giao nhận bưu kiện gần nhà mình và nhanh chóng tìm ra trạm giao hàng nơi Khâu Thiên Tề làm việc.
Sau giờ tan làm, Triệu Huyền đi vòng qua phía bên kia chân núi. Những người giao hàng mặc áo gile xanh qua lại vội vã, không ai chú ý đến cô cả.
“Tiên Nhi?”
Khâu Thiên Tề nhảy xuống khỏi chiếc xe máy điện, khuôn mặt đầy vẻ vui mừng, dường như rất trông đợi lần gặp mặt này với Triệu Huyền.
“Có rảnh không?” Triệu Huyền lấy từ túi áo khoác ra một bao thuốc. Cô chìa ra trước mặt Khâu Thiên Tề. Anh ta cười rồi xua tay.
“Có rảnh, nhưng tôi không hút thuốc.” Khâu Thiên Tề chỉ về phía trạm giao hàng, nơi những kiện hàng chất đống thành núi. Đúng là không thích hợp để hút thuốc.
Khâu Thiên Tề dẫn Triệu Huyền tới một cửa hàng tiện lợi. Triệu Huyền châm một điếu thuốc, ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt. Trong chốc lát, cô không biết bắt đầu từ đâu. Trong đầu cô có quá nhiều câu hỏi.
Lần này cô đến quá vội, những câu hỏi ấy cứ chồng chất trong tâm trí, như một mớ bòng bong chưa thể tháo gỡ.
Triệu Huyền chỉ im lặng v**t v* chiếc cúc áo khoác của mình, cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ. Trong khi đó, Khâu Thiên Tề lại đón lấy một điếu thuốc từ tay cô.
“Cô đã nhìn thấy bài đăng rồi đúng không?” Khâu Thiên Tề chủ động nhắc đến danh tính của mình. Điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-roi-ho-linh/4629702/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.