🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Bà Triệu.” Văn Văn cúi đầu, nhẹ nhàng nói: “Bà biết Triệu Huyền không quan tâm đến những chuyện này mà.”

Triệu Lan cũng gật đầu, đồng ý với Văn Văn.

“Cô ấy quan tâm đến việc đồ ăn ở căng tin có dầu mỡ không, chén đĩa có sạch không. Nếu cô ấy nói không quan tâm đến một điều gì đó thì có lẽ cô ấy thực sự không quan tâm đến nó.” Văn Văn ho khẽ một tiếng, tiếp tục nói.

“Cô ấy không phải giả vờ không quan tâm. Giống như khi cô ấy nói ăn ở căng tin không no thì ăn thêm bánh mì. Cô ấy có thể tự lo cho mình.”

“Vì vậy, bà không cần tự trách, cũng không cần cảm thấy tiếc nuối cho cô ấy. Nếu phải nói tiếc, thì phải là tiếc vì Đại học Nam Đô không có cô ấy.”

Văn Văn nói xong rồi tự cười, anh thật sự tiếc cho Đại học Nam Đô.

“Bà phải biết, cô ấy hài lòng với cuộc sống của mình nên mới ở lại đây. Cô ấy thích những món ăn bà nấu, vì vậy dù đã muộn thế này rồi nhưng cô ấy vẫn không đi ăn ngoài, cô ấy thích về nhà ăn cơm. Cô ấy thích môi trường sống ở nhà, thích nơi có thể đọc sách. Những gì cô ấy chọn đều là lựa chọn dựa vào trái tim mình.”

“Nếu cô ấy muốn đi học, cô ấy hoàn toàn có thể đi thi. Cháu tin chắc cô ấy sẽ đỗ. Nhưng cô ấy đã quyết định không thi thì chắc chắn là có lý do của cô ấy. Lý do đó có thể không phải là điều bà nghĩ.”

Văn Văn nói hợp tình hợp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-roi-ho-linh/4629682/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.