Thực ra Long Ngạo Thiên cũng không có mục đích gì, sau khi rời khỏi núi thì hành trình lần này cũng đã kết thúc. Sở dĩ không đi cùng bọn Đinh bá là bởi vì hắn phát hiện sau khi bọn họ rời khỏi kinh thành không lâu thì có người đi theo phía sau, hắn không muốn đem đám người đó dẫn về thành Lạc Dương, khiến cho thân phận của mình bị lộ ra ngoài ánh sáng, rước phiền phức tới cho phụ mẫu. 
- Hoài An. 
Hắn khẽ gọi. 
- Có chuyện gì vậy? Ngạo Thiên ca ca. 
Phạm Hoài An ngây thơ, ngẩng đầu cười nhìn hắn. 
Hắn trầm thấp nói: 
- Ở bên cạnh ta, đừng rời đi. 
Hả? Ngạo Thiên đang tỏ tình với nàng sao? 
Nhưng thời điểm hai người bọn họ bị ba người khác vây quanh tại địa phương trống trải thì nàng mới biết được, trên đời không có chuyện nào tốt đẹp như vậy, sự thật chứng minh nàng cần phải tiếp tục đeo bám hắn. 
- Bạch diện cuồng sinh, chúng ta là Tam Băng thiếu hiệp, tới đây để lĩnh giáo! 
Thanh âm lão đại Huyết Băng vang dội. 
- Oa, tận ba người! Ngạo Thiên ca ca, bọn họ định lấy nhiều khi ít. 
Phạm Hoài An lẩm bẩm. 
- Loại người như thế này có đến ba trăm tên, ta cũng không để vào mắt. 
Long Ngạo Thiên lạnh lùng nói. 
- Bạch diện cuồng sinh, ngươi đừng quá kiêu ngạo, đương nhiên huynh đệ chúng ta biết võ công người cao cường, chỉ có điều nếu hôm nay chúng ta dám đứng ra khiêu chiến thì đã có chuẩn bị, nếu người quá khinh địch, hắc hắc... 
Lão nhị Hàn Băng âm hiểm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-phu-quan-hao-sac/758789/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.