Bàn tay nàng nắm không chặt, suýt chút nữa thì ngã về phía sau, nàng nhanh chóng nhấc chân đặt lên hông của hắn. Bám như thế này đúng không! Không quan tâm, cứ như thế này đi, nàng đỡ mất công bước đi.
Vì vây, tay nàng cứ như vậy bám vào vai hắn, chân thì quấn quanh hông hắn, tùy ý hắn mang đi đâu thì đi.
Hắn híp mắt lạnh, nữ nhân này nhìn như ngây thơ, nhưng không ngờ lại không hề biết xấu hổ là gì sao? Bằng không lại dám dùng tư thế mờ ám như vậy treo trên người một nam nhân xa lạ.
Hai thân thể ma sát vào nhau, khiến cho hắn chưa từng đụng đến nữ sắc cũng bắt đầu rục rịch, nhất là khi nữ nhân bên cạnh sắc nước hương trời, càng khiến cho nơi nào đó của hắn cương cứng.
- Hả? Cái gì đó?
Phạm Hoài An nhíu mày, nàng cảm giác được có một thứ gì cứng rắn chống đỡ dưới thân, theo nhịp bước chân lay động, trước sau thuận lợi đụng vào nàng, làm cho thân thể của nàng sản sinh ra một cảm giác quái dị.
Long Ngạo Thiên mím chặt môi không trả lời, cố gắng kiềm chế thân thể đang sinh ra phản ứng.
- Ê, ngươi không có cảm giác bị cái gì đó đâm vào sao?
Nàng ngây thơ hướng về hắn hỏi.
- Đáng chết!
Hắn khẽ rủa một tiếng, tính nhẫn nại cũng được dùng hết, một tay đẩy nàng ra, không chút lưu tình quăng nàng xuống mặt đất.
- Cút, đừng quấn lấy ta!
"A!" Nàng không kịp chú ý, đã bị quăng xuống đất. Thời điểm nàng kêu đau thì hắn đã xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-phu-quan-hao-sac/758783/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.