Nhà họ Kỷ so với nhà họ Phương còn giống người nhà Phương Chân Tâm hơn, ít ra bọn họ còn cho cô một hôn lễ long trọng, khiến mọi người ngưỡng mộ, dù có chịu cảnh có chồng cũng như không, cô cũng chấp nhận.
Trong phòng tân hôn khắp nơi trang hoàng lộng lẫy, ở giữa đặt một chiếc bàn, bên trên là hai cây nến long phụng đang cháy sáng. Phương Chân Tâm từ trong phòng tắm bước ra cả người do đi nhiều tiếp khách mà trở nên mệt mỏi, người chồng trên danh nghĩa của cô từ lúc kết thúc các nghi thức hôn lễ đã chẳng thấy mặt mũi ở đâu, cô muốn hỏi anh ta xem căn phòng này anh ta định chia như thế nào?
"Cạch."
Cửa phòng bị mở ra, Kỷ Vĩnh Đông cả người đầy mùi rượu bước vào trong phòng.
"Cô đang chờ tôi?"
Kỷ Vĩnh Đông liếc nhìn trên bàn đang đặt hai ly rượu sâm panh đỏ, đi lại tự mình uống cạn một ly, sau đó chậm rãi tiến lại gần Phương Chân Tâm.
"Có phải cô đang rất vui không? Loại phụ nữ như cô trên đời này thật hiếm có, tôi đây thật cao thượng, khi đã giúp bao nhiêu người đàn ông trên đất nước này gánh họa." Bàn tay anh ta giơ lên nắm chặt chiếc cầm của cô, khuôn mặt không chút nhu tình lên tiếng.
"Kỷ Vĩnh Đông, anh uống say rồi giường này phần anh, tôi ngủ sofa."
Chân Tâm dù sao cũng là người hiểu biết, anh ta nói cô như vậy cũng chẳng sai, nhưng cuộc đời anh ta đã định, nếu không phải là cô cũng là Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-ong-chong-quoc-dan/2804460/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.