"Tít...Tít."
Chiếc đồng hồ báo thức trên bàn vang lên, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Chân Tâm thò tay ra khỏi chiếc chăn ấm áp cầm lấy đồng hồ tắt đi.
Hôm nay vừa tròn một tuần Phương Chân Tâm về nhà họ Kỷ làm dâu, cũng là ngày bắt đầu đi làm lại của cô, trên chiếc giường lớn hôm nay trống trải, chính tỏ chủ nhân của nó một đêm hôm qua không trở lại phòng. Không biết anh ta đi ra ngoài chơi bời thâu đêm hay đi sang phòng khác ngủ, cả tuần nay cô chiếm dụng luôn chiếc sofa này làm giường của mình, chiếc giường lớn kia cả đêm lạnh lẽo như vậy, biết thế cô lên giường ngủ luôn rồi.
"Thím Trần chào buổi sáng."
"Cô Phương chào."
Lúc Chân Tâm bước xuống dưới chỉ thấy một mình Thím Trần đang loay hoay trong bếp, ông cụ Kỷ cũng chẳng thấy bóng dáng ở đâu.
"Cô Phương, cô không ăn sáng sao?" Thím Trần thấy Phương Chân Tâm đi thẳng ra cửa liền lên tiếng hỏi.
"Cháu không, buổi tối gặp lại Thím." Nhà họ Kỷ ở cách công ty cô làm việc khá xa, nếu ăn sáng sẽ bị muộn giờ làm, hơn nữa trước giờ cô cũng không có thói quen ăn sáng, mấy hôm mới về đây ngại ông nội hỏi nên mới xuống ngồi ăn cùng mà thôi.
Ở khu này cách đường lớn một khảng khá xa, cô phải đi bộ mất 10 phút mới đi ra tới ngoài đường, may là còn nhìn thấy trạm xe buýt cũng ngay gần, nếu đi tiếp một đoạn nữa Chân Tâm không biết bao giờ mới tới công ty.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-ong-chong-quoc-dan/2804456/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.