Phương Chân Tâm ăn sáng xong, bước vào trong phòng đã thấy Kỷ Vĩnh Đông âu phục phẳng phiu, đi ra từ phòng thay đồ.
Không thể phủ nhận anh ta dáng người rất đẹp, bước ra ngoài đường có thể thu hút rất nhiều ánh nhìn từ phái nữ. Nếu như bọn họ chưa từng gặp gỡ, bỗng một ngày anh ta đứng trước mặt, cô cũng khó có thể giữ được tự tin, rằng mình không bị vẻ này của anh ta làm cho thất thần.
Rất tiếc bọn họ gặp nhau vào thời điểm không thích hợp, sinh ra những suy nghĩ phiến diện về đối phương.
Sau khi cô và Kỷ Vĩnh Đông kết thúc, cô mong sao anh ta sẽ tìm được một cô gái chân thành mang tới hạnh phúc cho anh ta. Ở một nơi nào đó trong sâu thẳm tâm hồn, cô vẫn luôn cảm thấy có lỗi với anh ta.
Kỷ Vĩnh Đông nhìn thấy Phương Chân Tâm từ lúc bước vào cửa tới giờ ánh mắt chưa từng rời khỏi cơ thể mình, hơi nheo đôi mắt ghét bỏ nói:
"Lau nước miếng trên miệng cô đi."
Tốt nhất anh ta nên làm mỹ nhân an tĩnh thì hơn, mỗi lần mở miệng ra thật không thể ưa nổi, cái gì mà lau nước miếng chứ? Anh ta tự cao quá rồi đấy, cho rằng cô đang thèm khát cái cơ thể đó. Phương Chân Tâm bĩu môi, giơ nắm đấm hướng về tấm lưng thẳng tắp của Kỷ Vĩnh Đông.
"Làm gì có nước miếng chứ? Anh ta quá tự luyến rồi." Nghe tiếng bước chân Kỷ Vĩnh Đông đi xuống cầu thang, Phương Chân Tâm đưa tay lên miệng kiểm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-ong-chong-quoc-dan/2804437/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.