"Tút.. tút."
Người ta nói đàn ông vào buổi sáng tinh lực dồi dào quả không sai, cả một đêm dài Kỷ Vĩnh Đông ôm Phương Chân Tâm lăn lộn vẫn chưa đủ, trời còn chưa sáng đã nổi hứng tập thể dục trên giường.
Nghe tiếng chuông điện thoại, Phương Chân Tâm muốn vươn tay ra với lấy, nhưng lại bị Kỷ Vĩnh Đông cản lại.
"Kệ nó đi." Kỷ Vĩnh Đông nói xong, liền dùng đôi môi mình chặn không cho Phương Chân Tâm mở miệng phản đối.
Bàn tay to lớn ghim chặt tay cô xuống giường, thân thể đàn ông rắn chắc bủa vây không cho cô một tia hy vọng nào chạy thoát.
Nhạc chuông điện thoại hết hồi này lại sang hồi khác reo vang trên đỉnh đầu, Phương Chân Tâm sốt ruột nghiêng mặt đi tránh những nụ hôn cuồng nhiệt của Kỷ Vĩnh Đông, hét lên:
"Vĩnh Đông đừng làm loạn nữa, em mệt chết rồi."
Thấy Phương Chân Tâm tức giận, Kỷ Vĩnh Đông biết điều trèo xuống, giọng có chút mất hứng nói: "Được rồi em nghe điện thoại đi."
Cơ thể được tự do, Phương Chân Tâm lườm Kỷ Vĩnh Đông cảnh cáo, sau đó nhổm người cầm điện thoại đưa lên tai nghe máy.
"Chào buổi sáng cô Phương."
Đầu bên kia giọng nói đàn ông cợt nhả truyền đến, Phương Chân Tâm không muốn mất thời gian vào những câu từ thừa thãi, trực tiếp hỏi:
"Có chuyện gì vậy? Theo tôi biết anh không phải người lịch sự."
Băng Tam đứng ở góc hành lang bệnh viện, ngó người nhìn về căn phòng tự chọn 304, hớn hở nói:
"Chị gái cô đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-ong-chong-quoc-dan/2804332/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.