Kỷ Vĩnh Đông im lặng, Hà Tuệ San theo đó cũng lặng im, Trình Duật muốn nói gì đó rồi lại thôi. Gian phòng trong phút chốc tĩnh lặng, cả ba người từng có khoảng thời gian vui vẻ, vô tư khi ở bên nhau, không biết từ lúc nào lại trở nên xa cách tới vậy?
Kỷ Vĩnh Đông đặt đũa xuống bàn, nâng ly hướng Trình Duật mời rượu, sau đó đưa lên miệng uống ngụm nhỏ.
Anh cảm thấy tính cách Trình Duật lúc có Hà Tuệ San và khi không có cô ta rất khác nhau, bình thường hay thích châm chọc người khác, giờ lại như con mèo nhỏ ngoan ngoãn ngồi bên cạnh chủ nhân.
Kỷ Vĩnh Đông thở dài cảm thán, cuộc đời này ngắn ngủi, ai biết trước tương lai ra sao đâu? Yêu thì cứ nói thôi, một lần không được thì lại tiếp tục, đến thời điểm nào đó sự chân thành sẽ chiến thắng tất cả, làm gì có người nào mãi cứng rắn trước người tốt với mình đâu?
Như cô vợ đáng yêu nhà anh đấy, không phải cũng bị anh làm cho đổ gục sao? Nghĩ tới Phương Chân Tâm lòng Kỷ Vĩnh Đông sinh ra nhớ nhung, xa cách có vài giờ mà như mấy ngày chưa gặp rồi.
"Vĩnh Đông mình mời cậu ly này, coi như chuộc lỗi với cậu, ngày cậu kết hôn mình không tới chung vui."
Hà Tuệ San ngà ngà hơi men, cầm ly rượu vịn bàn đứng dậy, lảo đảo vòng qua Trình Duật đi tới đối diện Kỷ Vĩnh Đông.
Kỷ Vĩnh Đông mỉm cười, hướng ly rượu trên tay về phía Hà Tuệ San cụm nhẹ: "Mình đâu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-ong-chong-quoc-dan/2804326/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.