Vài phút sau, Kỷ Vĩnh Đông bước ra, anh tới giường cúi người lặp lại động tác bế công chúa. Nằm gọn trên tay anh, Phương Chân Tâm mơ hồ nói:
"Em bị thương ở cổ mà, không phải ở chân."
Kỷ Vĩnh Đông đi chậm lại, cúi đầu nhìn người trong lòng cười.
"Anh biết."
Phương Chân Tâm nhìn gương mặt điển trai của người đàn ông mình yêu, không nhiều lời thêm nữa, vòng tay ôm cổ anh, hưởng thụ đặc quyền dành riêng cho mình.
Có câu thế này: Cuộc đời một người phụ nữ có hạnh phúc hay không? Chỉ nhìn vào nơi cô ấy sinh ra là chưa đủ, mà phải xem người cô ấy lấy ra sao? Bởi đời người rất dài, cô ấy lại chỉ có thể ở bên cha mẹ mình hai mươi mấy năm ngắn ngủi, còn ở bên chồng mấy chục năm trời.
Thời gian đằng đẵng như vậy, gặp phải người không tử tế khổ sở biết bao.
Phương Chân Tâm nghĩ số phận mình rất may mắn, tuổi thơ trải qua cơ cực, nhưng lại chọn được nhà chồng tốt cùng người chồng dịu dàng như anh, lần đầu thai này coi như không uổng phí rồi.
"Đừng ngâm mình quá lâu."
Ơ...?
Phương Chân Tâm ngơ ngác nhìn theo bóng lưng anh rời đi, cô cứ nghĩ anh đưa mình vào đây là có ý đồ. Không những không phản khác, ngược lại trong lòng nảy sinh mong chờ. Vậy mà ai đó chỉ đặt cô xuống thành bồn tắm, rồi như một vị thân sĩ tử tế bước ra ngoài.
Cô chạm chân xuống nền gạch, phỉ nhổ bản thân mình háo sắc.
Trút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-ong-chong-quoc-dan/2804308/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.