Trước kỳ nghỉ lễ độc lập năm hôm, phiên tòa xét xử Từ Ngọc diễn ra. Kỷ Vĩnh Đông âu phục chỉnh tề đứng cạnh cửa phòng thay đồ đợi chờ Phương Chân Tâm, thấy cô bước tới anh liền đưa tay ra.
"Đi thôi em."
Phương Chân Tâm mỉm cười nắm bàn tay anh, khi cảm nhận được hơi ấm từ nơi anh, mọi cảm giác lo âu, hồi hộp trong cô dường như tan biến hết.
Tia nắng vàng mạnh mẽ buông xuống thềm tòa án, Kỷ Vĩnh Đông lái xe tới nơi Trần Húc đã chờ sẵn ở đó.
Phương Chân Tâm xuống xe nhìn anh khẽ gật đầu, trong cuộc hành trình tìm lại công lý này anh đã giúp đỡ cô rất nhiều, vì mối lương duyên ngắn ngủi trước kia của hai người hay tình thân cũng được, tận đáy lòng cô vô vàn biết ơn anh.
Phiên tòa diễn ra lúc chín giờ sáng, Phương Chân Tâm nhanh chóng di chuyển vào bên trong.
Cách giờ xét xử khoảng mười phút, Trình Duật cùng một số người bạn của cô và Vĩnh Đông có mặt, nhưng chỗ Từ Ngọc lại vắng vẻ một cách kỳ lạ.
Theo cô nhớ họ hàng nhà Từ Ngọc rất đông, nhưng chỉ có bố bà ta làm ăn thành đạt, sau khi lớn lên lại gả cho trưởng nam nhà họ Phương, vì vậy xung quanh luôn có những người đi theo nịnh nọt, lễ tết quà cáp đầy nhà, người ra vào nhộn nhịp. Vậy mà khi thất thế đến một bóng người cũng chẳng thấy đâu, lòng người đáng khinh làm sao.
Thời gian xét xử đã tới, cảnh sát dẫn Từ Ngọc ra, mắt Phương Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-ong-chong-quoc-dan/2804302/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.