“Ngươi không cho ta ra ngoài”
Y Nhu liền nói, Tống Kỳ Nam nhíu mày, chỉ là không cho y ra ngoài liền như vậy sao, nhưng bên ngoài mấy kẻ ở nơi đây sẽ ưa y sao, không hại chết y là may lắm rồi, nhưng Tống Kỳ Nam suy cho cùng cũng xem thường Y Nhu quá rồi, về võ công có lẻ y không bằng ai nhưng về phần mấy thủ đoạn nhàm chán ấy, Y Nhu không ngán
“Vậy bây giờ muốn ra ngoài cùng ta không mỹ nhân”
Y Nhu cười nhếch mép
“Được”
Mặc dù là ra ngoài nhưng không phải đơn giản là hai người cùng nhau ra ngoài mà là Tống Kỳ Nam cứ thế bế Y Nhu ra ngoài trước con mắt của nhiều người, sự ganh ghét trong lòng của bọn họ càng tăng lên
Lấy cái cớ gì một kẻ vừa xuất hiện liền cướp đi sủng ái của bọn họ, được giáo chủ bế ra ngoài hơn nữa gần như sủng hắn tận trời, nếu dựa vào khuôn mặt xinh đẹp đó thì họ có thể tin nhưng về trên giường thì bọn họ không tin bản thân chỉ thua một tên nhóc con mà thôi
“Thả ta xuống”
Y Nhu nhíu mày, không phải nói dẫn y ra bên ngoài hay sao, sao lại thành bế ra bên ngoài
“Ngoan ngoãn một chút nếu không ta sẽ nặng tay với mỹ nhân đấy”
Y Nhu liền không dám nói thêm, tên này y cảm giác được hắn có thể dám nói dám làm được
Tống Kỳ Nam đưa Y Nhu đến một đình viện nhỏ, xung quanh đình viện cây cối tươi tốt, hoa bướm đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-mot-thai-tu/2681219/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.