Bọn họ tuy chưa gặp qua thế tử nhà thất vương gia nhưng bọn họ từng nghe qua con hắc mã của thế tử, màu lông đen tuyền khác biệt so với đám ngựa bình thường, hơn hết con ngựa này ngoài thế tử ra bất cứ kẻ nào đến gần đều bị con ngựa đá cho một phát
Thấy đám người này rung như cày sấy Doãn Ngôn nhếch mép cười, quả thật chỉ là một lũ nhút nhác mà thôi
“ Còn không mau cút đi cho ta, nếu các người còn dám lản vảng ở nơi đây đừng trách bổn thế tử”
Đám người nghe vậy liền sợ hãi chạy đi, đám người kia vừa chạy đi Doãn Ngôn bước xuống ngựa lấy áo choàng của mình khoác lên người thiếu niên kia sau đó ôn nhu hỏi
“Ngươi không sao chứ”
Thiếu niên ngước mặt lên nhìn người vừa cứu mình có chút ngây ngốc nhưng sau đó kiền gật đầu
“Ta không sao cảm tạ ơn cứu giúp của người”
Doãn Ngôn nhìn thiếu niên có vẻ ngoài xinh đẹp có chút bất ngờ, đôi mắt ấy quả thật rất đẹp, khuôn mặt cũng xinh đẹp có vài phần giống với Lam Y Nhu, biểu đệ cũng như thanh mai trúc mã của hắn, Doãn Ngôn nghĩ nghĩ sau sau đó liền giới thiệu tên của mình
“Ta Doãn Ngôn, ngươi tên là gì, nhìn ngươi không giống người của Thịnh Hà quốc, người thân của ngươi đâu”
Thiếu niên nhìn Doãn Ngôn một lúc sau cũng đáp lời
“Ta tên là Lan A Hoài, ta đến từ Tây quốc theo phụ thân là thương buôn đến đây nhưng ta lại lạc mất người không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-mot-thai-tu/2681078/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.