Tống Kỳ Nam vẫn đứng đó không rời đi, Lam Phong sau khi Y Liên ngất xĩu liền rời đi nhanh chóng gọi thái y đến xem cho Y Liên
Tống Kỳ Nam vẫn không rời khỏi Lam Y Nhu nửa bước, liên tục lẩm bẩm những lời như tại sao y lại bỏ hắn, y mau tỉnh lại để chán ghét hắn đi, mắng hắn đi khi hắn cho hài tử đồ, y tại sao lại cứ nằm đó không nhúc nhích không nói một lời cứ như vậy mà nằm trong quan tài vậy chứ
Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên nhìn như vậy cũng không biết nên khuyên can thế nào chỉ đành để Tống Kỳ Nam ở lại, hai người tiếp tục chăm sóc Lam Y Lâm và Lam Y Phàm
“Y Nhu, ngươi dậy đi có được không, dậy mà chán ghét ta, hận ta đi có được không, ngươi đừng nằm đó nữa, dậy đi nếu không ta liền bắt nhốt ngươi, liền bỏ cổ trùng vào người ngươi để ngươi không thể rời xa ta nữa, Y Nhu ngươi mau dậy đi hài thử khóc rồi ta không dỗ được, mau dậy đi hài tử nhớ ngươi rồi mau dậy nhìn chúng đi có được không”
Bất cứ ai nghe những lời này đều đau lòng nhưng người chết làm sao có thể sống lại cơ chứ
Tống Kỳ Nam cứ tiếp tục đứng ở bên cạnh quan tài của Lam Y Nhu nửa bước không rời liên tục lảm nhảm những lời vô nghĩa hắn bây giờ cứ như kẻ điên vậy không ngừng nắm lấy bàn tay sớm đã lạnh đi của Lam Y Nhu, hắn muốn nắm tay y, muốn sưởi ấm cho y,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-mot-thai-tu/2681006/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.