Tống Kỳ Nam nở một nụ cười, hắn quyết tâm sẽ trở thành trạng nguyên, từ bước từ bước lên đến vị trí cao nhất để xứng đáng với Lam Y Nhu, không nhưng vậy còn khiến đám quan lại kia không dám nhiều lời về y nữa
Hai người cứ như vậy cho đến nửa đêm, lúc này Lam Y Nhu đã mệt mỏi mà gục bên bang, Tống Kỳ Nam nhẹ nhàng bế y lên để y lên giường mà nghỉ ngơi, Tống Kỳ Nam vuốt ve nhẹ mái tóc của Lam Y Nhu, nhìn sắc mặt mệt mỏi của y mà hắn đau lòng, sau khi đắp chăn cho Lam Y Nhu, Tống Kỳ Nam liền giúp y châm cứu điều dương lại thân thể cũng như đốt hương để y có thể ngủ ngon giấc, nhìn đóng tấu chương trên bàn, hắn suy nghĩ một lúc rốt cuộc cũng liều một lần, bản thân ngồi lên bàn mở từng quyển tấu chương ra xem xét rồi mô phỏng theo nét chữ của Lam Y Nhu mà xử lí, những việc hệ trọng hắn không dám xử lí chỉ xử lí những việc vặt vảnh, nhưng mà nhiêu đó cũng đã giúp được Lam Y Nhu
Lúc Lam Y Nhu tỉnh dậy đã là ngày hôm sau, nhìn thấy bản thân nằm trên giường còn Tống Kỳ Nam thì gục một bên Lam Y Nhu bất giác mỉm cười, định đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của Tống Kỳ Nam nhưng lại sợ khiến hắn tỉnh giấc, Lam Y Nhu nhẹ nhàng bước xuống giường tiến đến chỗ bàn, nhìn đóng tấu chương được sắp xếp gọn ràng y có chút bất ngờ, hơn nữa nhưng tấu chương trên bàn chỗ y chưa phê duyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-mot-thai-tu/2680981/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.