Hải Tuệ bỏ đi để lại cả căn phòng yên lặng, Chu Giai Kỳ từ nãy đến giờ không hề lên tiếng, hai bàn tay cô nhỏ từng giọt máu xuống sàn nhà đỏ chói. Chu Gia Huy khuyên ngăn như nào cũng không cản được gỡ được bàn tay của cô ra, Tần Quách Hiền thấy vậy liền nhanh chóng liên lạc với Từ Du Chính, còn anh cùng với Chu Gia Huy nhẹ nhàng nói chuyện ổn định lại tinh thần cho cô.
Vốn dĩ là chuyện đã sảy ra, nhưng cũng là nỗi sợ ám ảnh trong lòng Chu Giai Kỳ nhiều năm chưa hề tháo gỡ được. Cho dù anh đã ở bên cạnh cô cô cũng vẫn sợ từ miệng người khác nghe được những lời như vậy. Từ Du Chính vốn đang trên đường đi đến Giai Đình tìm cô liền nghe được tin nhắn của Tần Quách Hiền liền nhanh chóng đến nơi này. Anh nhẹ nhàng ôm cô vào long nhẹ nhàng an ùi.
Cô đau, anh đương nhiên càng đau hơn nữa.
Những cứ tưởng mọi chuyện sẽ êm ả trôi qua. Nhưng cả công ty lại loạn lên khi nghe được tin Hải Tuệ trèo lên tầng thượng muốn nhảy xuống tự tử. Cô hai mươi bốn tuổi, dùng cả thanh xuân của mình để yêu một người, nhưng cuối cùng, người đó không đáp lại được tình cảm của cô, mẹ cô bất chấp ngăn cản cô. Bà dùng mạng sống của bà để uy hiếp cô, năm năm nay, trên tay cô có bao nhiêu là vết cắt, tập bệnh án dày đến mức bác sỹ cũng chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm, cắt tay tự tử, uống thuốc ngủ tự tử, không hề thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-em/2691740/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.