*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- Xin lỗi, tôi vẫn chưa biết tên anh.
Vừa nhảy, nó vừa nhẹ giọng hỏi anh.
- Ồ, tôi quên chưa giới thiệu. Tôi là Lâm, tôi mới từ Pháp trở về. Còn cô?
- Tôi là Ngọc My, rất vui được làm quen với anh. Xin lỗi vì đã vô ý kéo anh ra khiêu vũ thế này!
- Không sao, được nhảy cùng người đẹp, tôi rất lấy làm vinh hạnh!
- Anh quá khen. Anh bao nhiêu tuổi nhỉ?
- Tôi 20.
- Hì, anh còn trẻ mà đã chững chạc thế này. Chắc có nhiều người theo đuổi lắm nhỉ?
- Làm cô thất vọng rồi. 20 năm qua, chàng trai chững chạc này chưa có một mảnh tình vắt vai.
-.... - Nó ngớ người - Không phải chứ, anh đang nói đùa tôi hả?
Anh nhìn nó khẽ cười, im lặng. Phải nói sao nhỉ? Nhìn nó rất giống một người... Liệu có phải không? Người ấy,... cũng có nụ cười tỏa nắng như thế, đôi mắt cũng tròn xoe, long lanh như một chú mèo khi tò mò hỏi mọi người, giọng nói, cũng trong trẻo giống vậy.
Có phải, ông trời sắp đặt cho anh gặp lại người con gái mà anh đã bỏ lỡ năm xưa?
Thấy anh không nói gì, nó cũng ngừng hỏi. Có lẽ, nó hơi vô duyên rồi. Nó đưa ánh mắt nhìn qua vai anh, tìm kiếm hắn. Thôi chết, sao mặt hắn đáng sợ thế. Kệ đi, ai bảo dám nhảy với người khác cơ, cái tay lại còn đặt sai chỗ nữa.
Hắn thấy nó cười nói vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-em-roi-co-vo-nghich-ngom/2707193/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.