*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hôm nay cũng như mọi ngày, nó đi học và hắn đi làm, sau đó thì cả hai cùng về nhà.
- Ơ, con chào bố mẹ....
- Chào các con. Thế nào, My đi học có mệt không con?
- Dạ, không ạ! Sao bố mẹ đến mà không nói để bọn con đi đón?
- À, bố mẹ vừa đáp may bay xuống nên tiện đường đến nhà các con nghỉ ngơi. Liệu có phiền các con quá không?
- Ơ không đâu. Bố mẹ đến bọn con vui còn không kịp ý....
Nhìn mặt nó.... Vui nổi không? Bố mẹ hắn đến bất ngờ quá, sao nó chuẩn bị kịp. Nó nấu ăn... ừm... cũng không được ngon cho lắm. Mà nhỡ bố mẹ hắn phát hiện hai đứa nó không ngủ chung phòng thì sao? Ôi trời ơi!!!!!
- Thế ... thế bố mẹ nghỉ ngơi đi ạ. Để con đi nấu cơm.
- Thôi, bố mẹ ăn trên máy bay cũng no rồi. Hai đứa nấu gì mà ăn đi.
- ....
- Bố mẹ định ở đây bao lâu?
- Sao, con trai định đuổi khách đi đấy à?
- Con đâu dám. Con chỉ tiện hỏi thôi.
- Khoảng 1 tuần thôi, rồi bố mẹ sẽ trả tự do cho hai đứa.
- Lâu thế ạ!
- Anh này. Bố mẹ ở lâu càng vui chứ sao.
- Nhưng....
- Thôi thôi, bố mẹ biết rồi. Tôi nói đùa thế chứ mai là bọn tôi lại bay sang Mĩ rồi, anh không phải lo.
- Vâng, thế cũng được ạ. - Hắn đáp nhanh.
- Ơ kìa. Sao bố mẹ đi sớm thế? Ở lại chơi với bọn con vài bữa đã.
- Thực ra bố mẹ về để hoàn thành một số việc riêng thôi. Với cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-em-roi-co-vo-nghich-ngom/2707190/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.