Editor: Thùy Linh
Vào ngày thi, Chu Song Song đã sớm đến trường.
Sau khi vào lớp, cô ngồi xuống chỗ hít một hơi thật sâu.
Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời tỏa ánh nắng ấm áp. Cửa sổ mở một nửa, gió nhẹ thổi qua rèm cửa, cảm giác mát lạnh.
Ngày đầu tiên thi tiếng Anh, với Chu Song Song thì không có quá nhiều áp lực.
Bài thi phát đến trên tay, cô nhìn một lượt rồi mới cầm bút lên điền thông tin.
Trong phòng thi yên tĩnh, tiếng bút rõ xoành xoạch trên giấy.
Chu Song Song nghiêm túc làm bài.
Thời gian trôi đi trên đầu bút cô.
Sau khi kết thúc, Chu Song Song trở lại lớp học nhưng không thấy Cố Hề Đình. Hôm nay đi thi nên cô không đem điện thoại, cô do dự có nên ở trong lớp đợi anh hay không thì bỗng nhiên Nhậm Hiểu Tĩnh xông vào phòng dắt cô đi đến nhà ăn.
“Hiểu Tĩnh…” Chuyện xảy ra ngày trước cô không quên, lúc này bị nhìn chằm chằm nên Chu Song Song ngại ngùng kêu.
“Cậu có điều gì muốn nói với mình không?” Nhậm Hiểu Tĩnh cắn một miếng thịt, ánh mắt vẫn nhìn Chu Song Song.
Chu Song Song siết chặt đôi đũa trong tay.
“Cậu với Cố học thần là chuyện gì? Nắm tay từ lúc nào? Rốt cuộc là chuyện gì?”
Nhậm Hiểu Tĩnh hỏi liên hoàn, không chờ Chu Song Song phản ứng, không dám tin, “Sao hai người lại có thể chứ? Có phải hôm qua mình nằm mơ không?”
Từ khi Cố Hề Đình đến Tầm Thành Nhất Trung, không ít nữ sinh mơ tưởng đến anh.
Nhưng người ta là học thần cũng là giáo bá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-cai-duoi-cua-anh/1686641/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.