Editor: Thùy Linh
Dưới ánh đèn đường vàng, Cố Hề Đình nắm chặt vai của Chu Song Song, trong ánh mắt của cô, ánh sáng màu vàng từ tay anh bay ra.
Chu Song Song cảm thấy vai mình đau đớn, cô nhăn mặt lại, thấy ngón tay của anh trên vai cô bỗng nhiên ngâm ra một làn khói đen mù.
Trong không khí còn có mùi cháy.
“Là cái gì vậy?” Chu Song Song ngẩng đầu nhìn Cố Hề Đình.
Lúc này mặt anh đầy sương lạnh, đôi mắt trầm trầm, thần sắc âm u.
“Không có gì.” Anh đưa tay xoa đầu cô, sau đó nắm lấy tay cô, “Chỉ là vài thứ dơ bẩn mà thôi.”
Chu Song Song bị anh dắt đi về phía trước, cô còn đang nhìn bả vai của mình, “Là gì cơ?”
Cô nhớ đến lúc nghe những câu chuyện quỷ dị, đột nhiên cảm thấy sợ hãi.
Cố Hề Đình thấy cô lo lắng, vẻ mặt anh đang lạnh nhạt lại dịu hơn chút, anh nghiêng đầu nhìn cô, “Có anh ở đây em còn sợ gì?”
Chu Song Song đối diện với ánh mắt của anh, lông mi cô run lên, nắm chặt lấy tay anh, âm thanh nho nhỏ, “Không sợ…”
Cô nói rất nghiêm túc.
Cố Hề Đình cong khóe miệng, anh còn chưa mở miệng thì nghe bụng người nào đó kêu lộc cộc.
Anh đứng lại nhìn về phía cô, vừa vặn thấy cô đang che lại cái bụng của mình, khuôn mặt đỏ bừng, dáng vẻ thẹn thùng.
“Em không ăn bữa tối đúng không?”
“Có ăn mà…” Chu Song Song cúi đầu, gương mặt đỏ hồng không dám nhìn anh.
“Ăn một chút…” Cô lại bổ sung một câu.
Cố Hề Đình dừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-cai-duoi-cua-anh/1686634/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.