Jake trố mắt nhìn người phụ nữ đang đứng trong hành lang nhà mình. Anh nhận ra mình đang trần như nhộng, lại thêm cứng như đá, ngay trước mặt…
Anh vội vàng giật lại tắm khăn. Nhưng rủi thay, Macy không chịu buông. Vậy là anh và cô cùng giằng nhau chiếc khăn.
“Quỷ thật!” Rốt cuộc khi định thần lại, Jake đóng sập cửa phòng ngủ. Anh nghe thấy tiếng Macy phóng vào phòng tắm và tự nhốt mình trong đó.
Khi đứng nhìn vào cánh cửa, Jake bật phá ra cười, rung lên bần bật. Giây lát sau, anh tự trấn tĩnh và hé cửa nhìn ra. “Mẹ, chờ con một chốc. Con… con ra ngay đây ạ.”
“Thôi để mẹ về cho rồi,” mẹ anh hét to đáp trả, giọng rõ là run rẩy.
“Đừng, con xin mẹ đấy.” Jake biết anh cần giải thích ngay lúc này cho mẹ anh khỏi nghĩ ngợi. Đúng lúc ấy, tiếng cửa phòng tắm kẹt mở ngay sau lưng làm Jake quay lại. Tất cả những gì anh thấy được là đầu mũi của Macy, chẳng chút ngoạn mục bằng cảnh tượng anh vừa thấy lúc nãy.
“Jake, có phải em nghe nhầm không? Đừng bảo rằng đấy là mẹ anh mới vừa nhìn thấy mông trần của em đấy nhé.”
Jake với tay lấy chiếc quần jean vừa bật cười. “Em đâu có trần như nhộng. Em có đi đôi dép thỏ cơ mà.”
*****
Ông Hal nhìn trân trân vào chiếc khay bày bữa trưa trước mặt mình và bấm bụng chờ bà Faye. Nếu 10 phút nữa bà không đến, ông sẽ lại gọi điện lên cho xem.
Có tiếng gõ cửa se sẽ. Bà Faye bước hẳn vào trong, xách theo hộp nhựa đựng đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-duoc-anh-roi-nhe/1415126/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.