Người đi vào quả nhiên là ông lão buổi sáng gặp tại cửa tòa thành Thiên Thạch, hiện tại Thạch Thiên đã biết hắn là Laurent, càng nhìn càng cảm thấy giống, người phụ nữ buổi sáng đi theo bên cạnh lão cũng đến, không dám tin nhìn Thạch Thiên. Laurent đưa bàn tay run run, dưới sự dìu đỡ của Li đi đến trước mặt Thạch Thiên, kích động nói: "Chủ nhân… là người… quả nhiên là người, buổi sáng ta đã cảm thấy là người… người…" Thạch Thiên cũng kỳ quái hỏi: "Ngươi còn có thể nhận ra ta? Ta đã cơ hồ là nhận không ra ngươi". Laurent thanh âm run rẩy nói: "Ta biết người sẽ không gạt ta, mặc kệ người hiện tại biến thành bộ dáng gì đi nữa, nhưng tới nơi này lấy đồ thì khẳng định là người, chủ nhân. Ta trông mong ngày mà người quay trở lại, ta cuối cùng xem như đã hiểu được kiếp sau mà chủ nhân nói ngày đó là ý tứ gì, chính là phản lão hoàn đồng mà người phương đông hay nói có đúng không?" Thạch Thiên vỗ vỗ vai Laurent, thở dài: "Không sai biệt lắm, không thể tưởng được hơn một trăm năm, lại còn có thể gặp lại ngươi" Kiếp sau cùng phản lão hoàn đồng ý nghĩa tuy khác nhau, nhưng Laurent một khi đã cho là như vậy, bản thân cũng đỡ phải giải thích, dù sao bản thân hắn cũng không rõ ràng lắm là thế nào, cả hai cách nói sử dụng trên người hắn đều phù hợp. Nghe Thạch Thiên nói như vậy, những người xung quanh đều sợ ngây người, khi bắt đầu bọn họ thấy Laurent xưng hô người này là chủ nhân, đều nghĩ Laurent chịu không nổi đả kích, không chịu chấp nhận sự thật, không thể tưởng được người này thật đúng là chủ nhân của bọn họ. Tuy không thể tưởng được, hơn nữa thực giật mình, nhưng bọn họ vẫn tin tưởng, bọn họ từ nhỏ lớn lên trong tòa thành, không biết đã nghe bao nhiêu chuyện thần kỳ về chủ nhân Thạch Thiên, Thạch Thiên trong mắt bọn họ đã sớm được thần thánh hóa, cơ hồ là không gì không thể. Thạch Thiên lưu lại một ít võ thuật, tâm pháp, bọn họ từ nhỏ đã luyện tập, quả thật đã làm cho bọn họ có được lợi ích không nhỏ. Còn nữa, Laurent khi còn trẻ đã bị người dùng súng bắn trọng thương, thiếu chút nữa mất mạng, chỉ là bị Thạch Thiên dùng lực lượng thần kỳ đem hắn cứu sống lại, mà lực lượng thần kỳ này đã làm cho Laurent sống đến hơn một trăm ba mươi tuổi, đến nay thân thể vẫn tráng kiện, đây chính là sự thật xảy ra trước mắt, Thạch Thiên bản thân sống hơn hai trăm tuổi thì có gì là kỳ quái, chỉ là Thạch Thiên biến thành một cậu thanh niên làm cho bọn họ rất kỳ quái, bất quá Laurent đã nói, đây là "kiếp sau" của chủ nhân, là "phản lão hoàn đồng", làm sao còn do dự, đều tiến lên hô chủ nhân. *** Thạch Thiên cùng Laurent ngồi trên máy bay trực thăng tốc độ cao đời mới nhất trở lại tòa thành Thiên Thạch, những người khác trong tòa thành sớm đã ở trước cửa nghênh đón, dùng ánh mắt tò mò cùng ngưỡng mộ mà nhìn Thạch Thiên. Thạch Thiên bình thường tuy không thích trường hợp như vậy, nhưng dù sao những người này đều là hậu nhân của những người hầu đã một đời trung tâm cảnh cảnh đi theo mình, cũng chỉ có thể cùng mọi người ở tại quảng trường bên trong tòa thành Thiên Thạch mở tiệc chúc mừng. May mà Laurent còn nhớ rõ tính tình cổ quái của Thạch Thiên, đã sớm giúp hắn giải vây, đưa hắn trở lại phòng ngủ của hắn hơn trăm năm trước, để hắn nghỉ ngơi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net Thạch Thiên hiện tại cũng kích động vạn phần, làm sao có thể ngủ được, kéo Laurent ngồi bên cạnh, nghe hắn thuật lại những chuyện có quan hệ đến tòa thành Thiên Thạch trong trăm năm nay. Tòa thành Thiên Thạch sau khi Thạch Thiên ra đi, mọi người nghe Laurent nói chủ nhân phải hơn một trăm năm sau mới trở về, sau khi bi thương liền bắt đầu thương lượng đem tòa thành kinh doanh cho tốt, tài vật mà Thạch Thiên lưu lại bọn họ cũng không phân chia ra, mà dùng làm vốn bắt đầu kinh doanh đầu tư vào các ngành sản xuất. Bởi vì lúc này tòa thành Thiên Thạch có địa vị cực kỳ cao trong giới hắn đạo toàn cầu, nên làm chuyện gì cũng rất thuận tiện, tài vật mà Thạch Thiên lưu lại lúc ấy cũng coi như là tài phú khổng lồ, bọn họ hắc bạch lưỡng đạo cùng nhau phát triển, rất nhanh đã thành lập nên đế quốc buôn bán cùng đế quốc hắc đạo của chính mình. Bởi vì chính phủ Thụy Sĩ đối với việc quản lý buôn bán rất thoải mái, chính sách ưu đãi, tòa thành Thiên Thạch đem tổng bộ thiết lập tại Thụy Sĩ, lại mua lấy ngân hàng mà Thạch Thiên gởi tài vật. Trong hai lần chiến tranh thế giới, nhân số của tòa thành Thiên Thạch còn không phải là nhiều, vì bảo tồn thực lực, chờ đợi chủ nhân Thạch Thiên trở về, hơn nữa chịu sức ảnh hưởng của Thạch Thiên trước kia theo hướng không tham dự chính trị, quyết định lấy tự bảo vệ làm chủ, dùng các loại ảnh hưởng gây áp lực đối với chính phủ nước Đức, Hitler cũng không muốn vì một Thụy Sĩ nho nhỏ mà động chạm đến các thế lực xã hội đen, từ đó mà bảo vệ địa vị trung lập của Thụy Sĩ, khiến cho không bị chiến loạn ảnh hưởng, lại trong chiến loạn nhận được tài chính của các thế lực trốn tránh, trở thành một cường quốc kinh tế, Quỹ TS mà tòa thành Thiên Thạch sáng lập ra cũng phát triển rất mạnh, hơn nữa trong đại chiến thế giới cũng vì Thụy Sĩ mà cống hiến, nên được chính phủ Thụy Sĩ có chính sách hỗ trợ và bảo vệ rất lớn. Tòa thành Thiên Thạch mặc dù ở trong hắc bạch lưỡng đạo không ai dám động tới, giàu bằng cả quốc gia, bất quá bọn họ đem bản thân trở thành người quản lý, mà không phải là kẻ hưởng thụ, cuộc sống vẫn rất cần kiệm, không lãng phí, có lẽ là vì nguyên nhân này, con cháu thế hệ sau của tòa thành Thiên Thạch cũng không xuất hiện danh công tử phá gia, mỗi một người đều khắc khổ luyện tập bản lĩnh mà Thạch Thiên lưu lại, học tập tri thức về phương diện buôn bán, vì đại gia đình này mà xuất lực. Hiện nay tòa thành Thiên Thạch đã có hơn ba trăm người, trừ người già và con nít ra, những người khác đều bận rộn vì sự nghiệp trên khắp thế giới. Thạch Thiên nghe được rất là cảm động, nói thật bản thân hắn cảm thấy đối với mấy người hầu này tuy không sai, nhưng cũng thường xuyên mắng chửi bọn họ, không thể tưởng được bọn họ đối với mình lại trung thành như thế, thực đem phần trung thành này truyền lại cho con cháu kéo dài cho đến tận bây giờ. Nghe Laurent nói như vậy, Thạch Thiên thấy tinh thần của hắn vẫn rất tốt, hỏi hắn làm thế nào mà bảo dưỡng thân thể tốt như vậy, lại có thể kiên trì đợi đến khi mình trở về. Laurent kinh ngạc nói: "Chủ nhân, là lực lượng mà người cấp cho tôi mà, người không nhớ sao? Năm ấy tôi bị người dùng súng bắn bị thương, người đã đem một cỗ lực lượng thần kỳ rót vào cơ thể tôi, từ đó về sau mỗi khi tôi sinh bệnh, hoặc có gì không khỏe, cỗ lực lượng này liền xuất hiện, giúp tôi thoát khỏi cơn bệnh". Thạch Thiên nghe được ngẩn ngơ, nhớ tới ngày đó Laurent liều mạng một hơi chạy trở về tòa thành, đã hấp hối, bản thân dùng tinh khí Thái Ất chân nguyên đem cái mạng của hắn lôi trở về, cho nên mới không kịp đi đuổi giết đám người bắn bị thương Laurent, không thể tưởng được Thái Ất chân nguyên còn có công hiệu này. Nhưng bản thân mình mỗi lần lại không sống lâu được như Laurent, Thái Ất chân nguyên trong cơ thể Laurent so với mình, quả thực như là sợi lông trên người chín con trâu, giọt nước trong biển cả, nhưng khi vào trong cơ thể hắn lại có hiệu quả như vậy. Chẳng lẽ mình không phải là tử vong, mà là một loại lột xác …
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]