Người đi vào quả nhiên là ông lão buổi sáng gặp tại cửa tòa thành Thiên Thạch, hiện tại Thạch Thiên đã biết hắn là Laurent, càng nhìn càng cảm thấy giống, người phụ nữ buổi sáng đi theo bên cạnh lão cũng đến, không dám tin nhìn Thạch Thiên.
Laurent đưa bàn tay run run, dưới sự dìu đỡ của Li đi đến trước mặt Thạch Thiên, kích động nói: "Chủ nhân… là người… quả nhiên là người, buổi sáng ta đã cảm thấy là người… người…"
Thạch Thiên cũng kỳ quái hỏi: "Ngươi còn có thể nhận ra ta? Ta đã cơ hồ là nhận không ra ngươi".
Laurent thanh âm run rẩy nói: "Ta biết người sẽ không gạt ta, mặc kệ người hiện tại biến thành bộ dáng gì đi nữa, nhưng tới nơi này lấy đồ thì khẳng định là người, chủ nhân. Ta trông mong ngày mà người quay trở lại, ta cuối cùng xem như đã hiểu được kiếp sau mà chủ nhân nói ngày đó là ý tứ gì, chính là phản lão hoàn đồng mà người phương đông hay nói có đúng không?"
Thạch Thiên vỗ vỗ vai Laurent, thở dài: "Không sai biệt lắm, không thể tưởng được hơn một trăm năm, lại còn có thể gặp lại ngươi" Kiếp sau cùng phản lão hoàn đồng ý nghĩa tuy khác nhau, nhưng Laurent một khi đã cho là như vậy, bản thân cũng đỡ phải giải thích, dù sao bản thân hắn cũng không rõ ràng lắm là thế nào, cả hai cách nói sử dụng trên người hắn đều phù hợp.
Nghe Thạch Thiên nói như vậy, những người xung quanh đều sợ ngây người, khi bắt đầu bọn họ thấy Laurent xưng hô người này là chủ nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-truyen-thuyet/192024/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.