Khi Beila tỉnh lại, phát hiện minh đang nằm trên một cái ghế dựa, gió biển thổi tới, hết sức thoải mái. Ánh sáng trên bầu trời lập loè, vẫn là đêm khuya, nhìn chung quanh một chút, thì vần là đang ở trên boong thuyền, Thạch Thiên đứng cách nàng chừng sáu bảy mét, dựa lưng vào lan can, đang dùng ánh mắt khác thường nhìn nàng. Nhớ tới tình hình trước khi mất đi tri giác, Beila vội ngồi thẳng thân thể, cúi đầu xem xét, cổ áo áo ngoài vẫn mở, nhưng quẩn áo trên người vẫn đầy đủ, áo trong vừa rồi chính nàng giật xuống đã được khôi phục nguyên trạng, một lần nữa che lại miệng vết thương cùng bộ ngực, thân thể cũng không có cảm giác khác thường
Beila trong lòng thờ phào nhẹ nhõm, lại sinh ra tâm tình mất mác, phảng phất như đối với mình không bị Thạch Thiên xâm phạm lại cảm thấy thắt vọng. Nàng phi thường kỳ quái tại sao mình lại có cảm giác kỳ lạ đối với Thạch Thiên, đồng thời suy nghĩ cùng cảm thấy hết sức khó chịu, mỗi lần tiếp cận Thạch Thiên thì loại cảm giác này lại khó mà ức chế
Trên thực tế bởi vì ngav từ đầu đã có sự cảnh giác đối với Thạch Thiên, hơn nữa lần đầu tiên gặp mặt đã bị Thạch Thiên dùng thủ pháp kỳ lạ cực kỳ thống khổ thi hình bức cung, cùng không lưu tình chút nào phế bỏ năng lượng ám không gian trong cơ thể nàng thông qua cự năng thể mà được, bởi vậy Thạch Thiên trong lòng nàng căn bản là không có cảm tình gì. Nhung một khi tới gần đến bên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-truyen-thuyet/1408793/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.