hạch Thiên hoàn toàn có thể được coi là một vị Hoàng đế khai quốc an nhàn nhất trong lịch sử nhản loại. Nếu không có người nhắc nhờ thì hắn cũng chẳng biết đại lễ khai quốc của đế quốc Thiên Thạch là ngày nào. Buổi tối, khi phụ nữ nằm kế bên đà ngủ say, hẳn liền thả mình trôi trong không gian, nói chính xác là trôi bồng bềnh trong tầng không của vũ trụ bên ngoài địa cầu. Ngắm nhìn không gian vô tận, khám phá những bí mật bên trong cơ thể. Thực tế, phần lớn thời gian hắn đều đứng chết lặng một chỗ, bởi có quá nhiều nghi vấn mà bản thân hắn cũng hoàn toàn không thấu hiểu.
Cứ như vậy, Thạch Thiên chỉ đơn thuần coi mình là một người học võ, do vô ý mà đã học phải một loại công phu kỳ quái, tự đẩy chính mình vào trong vòng luẩn quẩn của sự sống và cái chết, muốn thoát cũng không thoát được. Tuy nhiên, thế giới mà hắn nhìn thấy nhờ vào "cự năng thể" khiến hắn thay đổi hoàn toàn cách nhìn ban đẩu.
Trong thế giới hỗn mang đó, vô số "lốc xoáy" đang tuôn trào năng lượng kia rút cục là cái gì? Thứ mà chúng tuôn trào ra là loại năng lượng gì ? Tại sao cơ thể hắn có thể hấp thụ và sử dụng chúng ? Còn cái xoáy nước màu đen kia nữa. Nó đại diện cho cái gì? Tại sao bất kỳ nguồn năng lượng nào tới gần xoáy nước này đều biến mất không sủi tăm ?
Cái thế giới kỳ quái này là ở đâu? Bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, hắn cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-truyen-thuyet/1408784/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.