Chương trước
Chương sau
Trước đó đã sớm nghi hoặc khi nghe tin tổng thống Helen trúng đạn, giờ phút này từ Thạch Thiên chứng thực, nhưng vẫn làm cho trong lòng Villard co rút, trong ánh mắt lộ ra lửa giận khó có thể che dấu. Thạch Thiên nói Villard hoàn toàn tin tưởng, sau khi nghe nguyên nhân mà Peter Rick báo cáo Helen chết, Villard đã sinh ra hoài nghi, chính là như Thạch Thiên nói, hắn căn bản không cần dùng Helen để ngăn cản đạn của lực lượng Delta. Huống chi Thạch Thiên nói rõ là tới Mỹ để gây hấn, giết người phóng hỏa, nếu như thật sự là hắn hại chết Helen, hiện tại cũng không cần thiết phải không thừa nhận.
Thạch Thiên thấy Villard vẻ mặt bi phẫn, không khỏi cảm giác kinh ngạc, nghĩ thầm tiểu tử này tựa hồ rất quan tâm tới người phụ nữ mà mình cứu, nhưng mới vừa rồi những người đó rõ ràng là cố ý hướng tới phụ nữ nọ mà nổ súng, chẳng lẽ nhưng người ở Nhà Trắng cùng với những người này không cùng một bọn sao? Liền không nhịn được hỏi: "Tổng thống của các ngươi rốt cuộc có ở nơi này hay không?"
Villard cắn răng, giọng căm hận nói: "Tổng thống… thật ra chỉ có một, bất quá đã không phải là nữ tổng thống, ngươi còn muốn không?"
Thạch Thiên muốn bắt tổng thống Mỹ vốn chỉ là quyết định bất chợt, là nam hay nữ căn bản không sao cả, đối với việc có thể bắt được tổng thống hay không cũng không để ở trong lòng, mục đích chỉ là muốn đại náo một phen mà thôi, nếu không cũng không hô to bảo tổng thống tự mình lăn ra đây. Hắn nếu biết Villard trước mắt chính là Bộ trưởng Bộ quốc phòng Mỹ, chỉ sợ sẽ trực tiếp đem Villard coi như là con tin mà bắt đi. Giờ phút này nghe nói tổng thống quả nhiên ở đây, còn là nam, ha hả cười nói: "Tốt lắm, khỏi nói lão tử khi dễ phụ nữ, nhanh tránh ra chio lão tử" Hắn cũng rõ ràng bảo tổng thống Mỹ tự mình lăn ra đây là không có khả năng, đưa tay vung lên, một cỗ nội lực ùa tới tường người che ở trước Lầu Năm Góc, đem mấy chục tên lực lượng SEAL đẩy ngã ngồi ra hai bên, từ ở giữa bọn họ mà đi qua, một cước đem cánh cửa thật dày đá ầm ầm ngã xuống. Thật ra cửa của Lầu Năm Góc cũng không có đóng, chỉ khép hờ, coi như là hai người cũng có thể song song đi qua, nhưng hắn là tới làm loạn, khí thế phi thường quan trọng.
Đội trưởng lực lượng SEAL Willi từ trong đống người ngã sấp xuống đứng lên, chạy đến bên cạnh Villard, quay đầu nhìn về phía Thạch Thiên rồi hỏi: "Chúng ta làm sao bây giờ? Đi theo sao?"
Villard vỗ vỗ khẩu súng trước ngực Willi, lắc đầu nói: "Các ngươi vào thì có thể làm gì? Thứ này đối với hắn không có tác dụng. Hơn nữa, nhiệm vụ của ta chỉ là dẫn mọi người ngăn chặn thiếu niên này. Ta nghĩ chúng ta đã thành công rồi".
Tỉ mỉ bố trí phòng ngự, cũng chỉ trong một chút đã bị Thạch Thiên phá tan, Thạch Thiên dùng tốc độ cực nhanh, làm cho tất cả lực lượng tinh anh của quân đội Mỹ căn bản là không kịp phản ứng, chỉ có một ít vũ khí tự động công nghệ cao là có thể phát ra công kích tương đối hữu hiệu, nhưng xem trạng thái của Thạch Thiên mới vừa rồi, hiển nhiên không bị vũ khí này công kích mà chịu ảnh hưởng, thành công duy nhất, chỉ bất quá là làm cho quần áo trên người hắn rách nát đi mà thôi.
Villard không khỏi nhíu mày, đối với quốc gia mình có một kẻ địch như vậy mà kêu khổ không thôi, hắn đối với giáo sư nhân loại học mà Otis mang đến nói là biết nhược điểm của Thạch Thiên cũng không tín nhiệm, cho dù trên người Thạch Thiên có nhược điểm, nhưng ai có thể tới gần nhược điểm của hắn mà phát khởi công kích? Giờ phút này Villard càng tin tưởng phương án xử lý việc này mà Helen đưa ra là thỏa đáng nhất, ít nhất là trong khi chưa tìm được biện pháp đối phó với Thạch Thiên. Nếu không làm cho lửa giận của hắn thăng cấp, quái vật như vậy nếu như phát cuồng lên, hậu quả sẽ phi thường đáng sợ. Mà thoạt nhìn Thạch Thiên chỉ bất quá là muốn đem nữ minh tinh Hongkong kia cứu trở về. Nếu không hắn muốn đem tổng thống Mỹ mang đi đẻ làm gì? Hiện tại xem ra, tựa hồ cũng không thể đem hắn hoàn toàn xem là kẻ địch của quốc gia. Ít nhất hắn cũng không phải là kẻ địch của người dân Mỹ.
Trong khi Thạch Thiên đá bay cánh cửa đi vào lầu một của Lầu Năm Góc, một đám người từ bên trong ùa ra, ở xa xa đem Thạch Thiên vây quanh lại, mỗi người đều mặc trang phục kỳ lạ màu bạc lóe sáng, toàn thân kín mít, thoạt nhìn giống như trang phục du hành vũ trụ vậy, mặt nạ cũng màu bạc, nhìn không thấy gương mặt ở bên trong.
Thạch Thiên cười to nói: "Chẳng lẽ các ngươi tưởng rằng mặc thành quái dạng này,lão tử sẽ nhận không ra ai là tổng thống sao? Ha ha ha… Lão tử vốn đã không biết tổng thống của các ngươi là ai" Đột nhiên nghĩ đến mới vừa rồi ở tại Nhà Trắng, nữ tử mà mình cứu quá nửa chính là bọn chúng tìm đến giả mạo nữ tổng thống, vì chết không đối chứng mà giá họa cho lão tử, cho nên đã hướng tới nàng ta mà nổ súng diệt khẩu, tiểu tử ở cửa nọ nói tổng thống hiện tại không phải là nữ, tổng thống này sao có thể nói đổi là đổi sao, làm không tốt lại muốn lừa dối lão tử, nghĩ xong lại hung tợn bổ sung nói: "Bất quá tốt nhất gọi tiểu tử này tự mình đứng ra, đừng nghĩ dùng người giả thay thế, nếu để cho lão tử phát hiện là tổng thống giả, thì sẽ đem tất cả ở đây đem ra biển làm mồi cho cá".
Lúc này từ một cánh cửa bên trái lại đi ra một người, cũng mặc quần áo kỳ quái như người khác, gỡ mặt nạ xuống, lạnh lùng nói: "Thạch Thiên tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt".
Thạch Thiên nghe tiếng quay đầu lại nhìn, thấy rõ dung mạo người này, lại là Beila đã bị hắn ở tại Paris phế bỏ nội lực, càng kỳ quái chính là, nội lực trong cơ thể Beila lại đã khôi phục như lúc ban đầu, hơn nữa khi nàng tháo cái lồng trên đầu xuống, mới cảm ứng được nội lực trong cơ thể nàng ta, không nhịn được ồ lên một tiếng, kinh ngạc nói: "Xem ra lão tử đã đánh giá thấp cô rồi". Ngàn năm qua người bị hắn phế bỏ nội lực là vô số, lần đầu tiên lại có người có thể đem nội lực khôi phục lại được.
Beila biết Thạch Thiên nói là cái gì, hừ lạnh một tiếng nói: "Làm cho ngươi thất vọng rồi sao?". Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net
Thạch Thiên cười nói: "Lão tử hiện tại đối với cô càng cảm thấy hứng thú, sao lại đi thất vọng, đang không biết đi đầu tìm cô đây".
Beila mặc dù nghe được Thạch Thiên cảm thấy hứng thú không phải là bản thân mình, tâm lý vẫn không khỏi sinh ra một loại cảm giác khác thường, lấy lại bình tĩnh, nghiêm mặt nói: "Làm cho ngươi cảm thấy hứng thú không phải là phụ thân ta sao? Người hiện tại muốn gặp ngươi, không biết có thể đem chuyện ở nơi này đặt sang một bên trước không?"
Thạch Thiên mắt sáng lên, ngạc nhiên nói: "Tiểu tử này không chơi trò mất tích nữa sao? Mau dẫn lão tử đi" Alex chính là nhân vật quan hệ đến bí mật sinh từ phức tạp ngàn năm của hắn, lại chơi trò mất tích hơn bốn năm, muốn tìm hắn thật không dễ dàng, hiện tại nghe nói có thể gặp, sao có thể không vội, vội vàng cất bước tiến lên đi tới bên cạnh Beila, bộ dáng nóng vội có thể thấy được. Dù sao trong mắt hắn, cao quan chính khách khắp nơi trên nước Mỹ đều có, muốn bắt người nào là có thể bắt người đó, tổng thống chạy thì có thể bắt người khác đi đổi lại Kim Hinh, hơn nữa người chạy, Lầu Năm Góc cũng chạy không thoát, gặp Alex xong rồi trở về phóng hỏa hủy đi cũng không muộn, không cần phải gấp gáp nhất thời…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.