Vừa mới vào phòng ngủ, Samantha đã uốn éo thân mình, sẵng giọng nói: "Anh thả em xuống".
Thạch Thiên thấy khuôn mặt của Samantha thoạt nhìn có chút xấu hổ, còn khuôn mặt của Tiêu Vi đã đỏ như cà chua, đóng cửa lại buông hai người ra, noi: "Giới thiệu một chút, đây là Tiêu Vi, vừa nãy em cũng nghe rồi, là cô giáo dạy lão tử được vài ngày". Text được lấy tại truyentop.net
Không đợi Thạch Thiên giới thiệu, Samantha đã chủ động vươn tay về hứong Tiêu Vi: "Xin chào, tôi là Samantha".
Tiêu Vi thẹn thùng bởi vì khi nãy làm trò trước mặt Hạng Kiều, thấy samantha có vẻ hào phóng, liền vươn tay nắm lấy tay nàng, nói: "Em biết, trước kia thường xuyên thấy hình của chị trên báo và tạp chí, nhìn ở ngoài chị đẹp hơn nhiều".
Samantha cười nói: "Cảm ơn, có người lại nói chị giống cây gậy trúc đó".
Tiêu Vi nhất thời bất bình vì Samantha, nói: "Ai nói? Người đó chắc chắn là đố kỵ với chị rồi. Samantha tiểu thư, đừng nghe loại người bị mù mắt này nói".
Samantha lặng lẽ nhìn Thạch Thiên một cái, cười nói: "Gọi chị là Samantha được rồi, về sau chúng ta... cũng không phải quan hệ bình thường".
TIêu Vi tuy rằng yêu thạch Thiên, như với cảm giác của nàng, cảm thấy mình còn cách hôn nhân quá xa, so với Kim Hinh, Samantha còn kém rất nhiều, cho nên đến bây giờ vẫn chưa từng nghĩ rằng sẽ độc chiếm lấy Thạch Thiên, chỉ cần người khác đừng đến giành luôn của nàng, là nàng cảm thấy mỹ mãn rồi, nghe vậy liền vui vẻ nói: "Dạ, về sau em có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bat-diet-truyen-thuyet/1408676/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.